Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Món chay cuốn bánh tráng

- 3 củ cà rốt bào mỏng



- 2 miếng tàu hũ ky (dry beancurd) bẻ ra chiên lên rồi vớt ra để riêng.



- 10 cục đậu hũ chiên nhỏ nhỏ xắt mỏng

- bắp cải bào mỏng (cabbage)

- chinese leave xắt mỏng (tiếng Việt mất gốc món này bà con đừng chửi nhen, giúp ròm tên tiếng Việt của nó nhe)

- 1/2 trái ớt Đà Lạt màu vàng, 1/2 trái ớt Đà Lạt màu xanh

- Chút hành đầu trắng xào với dầu cho thơm, cho bắp cải, chinese leaves, ớt Đà Lạt và cà rốt và tàu hũ chiên vào xào sơ nêm chút muối, bột nêm nấm, chút xí đường cho mềm rồi tắt lửa. Trộn phần hành lá xanh vào (khi nãy đã lấy phần trắng xào).

- Tàu hũ ky chiên lúc nãy bóp nhỏ và trộn vào cái nhân còn nóng đó.

- Trái bánh tráng ra, bỏ nhân vào, rắc thêm chút đậu phọng rang vàng đập dập rồi cuốn lại.

Nước chấm: Nước tương bỏ ớt bằm và chút đường khuấy cho tan.

Vậy là xong cái món chay thôi...



Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010

Có ai nghịch bằng Lina?




Mẹ hôm nay rãnh rỗi quá nên tìm hình post lên cho mọi người xem Lina nghịch chưa? Sẵn bonus thêm tấm hình Lina thấy rainbow ở trên trời, kêu Mẹ chụp hình rồi rửa ra cho Lina mang lên trường. Chắc Mẹ cũng sẽ làm vậy cho Lina quá. Mà ngộ lắm rainbow này rất là lâu. Cũng phải hơn 20' mà vẫn chưa tan. Mà rainbow ngay trong ngày trời nắng vậy đó. Nhìn rất hay, không có cầu vồng như thường, chỉ 1 vệt thôi. Thêm tấm Lina mặc đồng phục áo đi học, và tấm Lina làm princess ( tự ý chọn đồ, mang vương miện quà SN Lina vừa rồi. giờ thì gãy hết rồi hihi...chỉ còn xót lại đôi guốc)

Lina đi học chưa được 1 tháng thì có homework rồi. Mà không hiểu cách dạy bên này thế nào nữa. Mới bắt đầu đi học, viết đường thẳng chưa nên hồn, viết đường cong chưa tròn trĩnh thì bắt con người ta viết chữ S, rồi viết nguyên câu luôn. Hic....Mẹ Lina bày cho Lina viết mà muốn đổ mồ hôi, phần thì con không chịu nghe lời. Biểu theo cái đường line để viết chữ thường thì Lina leo tót lên cái line để viết chữ in, biểu con viết dài xuống tiếp thì con...quẹo theo ý mình. Chữ nghĩa ko ra hồn. Phải gôm đi rồi bắt con viết lại. Có 1 điều Mẹ dở hơn con là Mẹ nhanh nóng tính, hét con, nhưng ngược lại con không mếu máo, vẫn kiên nhẫn im lặng viết. Ui.....Sao mà khó quá đi thôi.

Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2010

Chỉ để lưu niệm




Hôm nay đi làm Mẹ Lina vừa bước vô xếp hàng để đến phiên mình kí tên và biết mình làm bàn nào thì được 1 bà cấp trên ( bà này có lần đổ thừa Mẹ Lina cái sai của bả, chuyện này Mẹ Lina sẽ kể sau khi kể chuyện vui này cái hihi) bả chúc mừng. Mẹ hỏi lại, bả nói Mẹ Lina vừa "won a millin dollar moment" ( xin lỗi mọi người Mẹ Lina ko biết phải dịch làm sao, đại ý, chung qui là customer service của mình tốt, được sếp trên chọn và lập hồ sơ gởi vô chương trình này, và chắc là để khuyến khích nhân viên phục vụ khách thật tốt thì phải hihihi) ở chỗ làm. Mẹ Lina mừng quá, biết là không được gì nhưng có 2 điều làm Mẹ phải mang lên đây để khoe.
Thứ nhất là để làm kỉ niệm, để lưu dấu, và hân hạnh được cty đưa tên vào danh sách những người có good customer service...
Thứ hai là theo như Ba Lina nói thì trong thời gian 90 ngày thử việc mà Mẹ Lina được vinh hạnh như vậy thì....coi như vượt qua đợt 90 ngày này rồi. Trừ phi Mẹ " no call, no show" hay là làm gì đó chọc tức khách thì không đảm bảo được thôi. Nhưng mà mấy cái đó Mẹ Lina ko bao giờ làm ( cầu mong cho ko có chuyện gì xảy ra). Cầu mong cho Ba Lina nói đúng hihi...
Còn chuyện Mẹ Lina hứa ở trên về bà cấp trên của mình. Chuyện là vầy, ngay ngày đầu tiên mở table games của cty. Mẹ Lina ở bàn của mình, bà xếp này biểu Mẹ bỏ cái bao nilon xuống dưới bàn. Mẹ Lina ko biết bỏ ở đâu, mới hỏi bả, Bả cuối xuống và cả 2 người ( Mẹ Lina và bả) đều cuối xuống, để 1 đống con bài ( cards) ko ai ngó, vừa lúc đó ông xếp lớn nhất của khâu table games vừa đi ngang, ổng chỉ nói với bả là " Bad move" Thế là bả quay sang đổ thừa tại Mẹ Lina, bả biểu bỏ xuống đó thì bỏ sao lại cãi, để bả bị vậy. Mẹ Lina tức quá, nhưng nghĩ mình ko được phép nói lại, cho dù họ có sai. Thế là Mẹ Lina nói gằn giọng: Uh, really? I'm sorry" Thế là bả phát hiện ra bả sai, bả nói lái qua cái khác rằng tối hôm qua bả đi ngủ lúc 4 giờ sáng...nên có gì thì đừng bận tâm....Mẹ Lina chỉ im, nhưng sau đó cũng ko đi nói lại với sếp. Thế là Mẹ Lina cũng buồn, nên kể với người khác và nói rằng Mẹ Lina không thích phàn nàn ai cả, Mẹ ko thích người ta gặp rắc rối rồi mất việc. Có lẽ chuyện đến tai bả hay sao mà bả từ đó về sau rất là....đàng hoàng với Mẹ Lina. Cũng là cái hay, vì con người của bả rất nguy hiểm, nên nếu bả ko ghét mình thì có lẽ mình còn được yên hihihi.... Hay là tại mình " ở hiền gặp lành" quá.
Nhưng gì thì gì, nếu không ai làm phiền mình, làm mình gặp rắc rối là yên tâm rồi. Mà có 1 cái là ko biết có phải Mẹ Lina " khôn nhà, dại chợ" ko nhỉ. Như đi làm thì Mẹ Lina hay xử theo châm ngôn " dĩ hòa, vi quí". Nhưng sao ở nhà ko làm được vậy, tức lên là...to tiếng thôi. Bị Ba Lina ganh tị hoài. Mẹ lại tìm cớ chống chế rằng ở chỗ làm, mình ko nên gây thù oán, càng được nhiều người thương thì mình càng ít kẻ thù, vậy thì cái chỗ của mình nó yên ổn hơn ( ý là không bị mất việc đó mà hihi) Còn ở nhà, vì Ba Lina sống với Mẹ Lina chừng đó năm rồi mà ko hiểu tính vợ, nên chọc vợ giận làm gì, phải hiểu để rồi tránh chớ hahha...lí sự cùn ha.
Sẵn đây bonus thêm hình Lina điệu.

Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

Ăn Phở

Nói cái tựa đề ko phải là theo ý " Chán cơm, thèm phở" đâu. Mà là Mẹ Lina muốn khoe mọi người hôm nay Lina làm Mẹ ngạc nhiên vài điều.

* Thứ nhất là sau khi đón Lina đi học về thì cả nhà lại long nhong đi tìm đồ. Rồi đi tìm địa chỉ sao mà gặp chỗ khu vực chợ VN có cả nhà hàng quanh đó. Thế là cả nhà ghé vô cái nhà hàng có tên gọi Saigon restaurant. Cứ tưởng là sẽ được ăn ngon nào ngờ nhà hàng đóng cửa. Chạy qua nhà hàng Tàu kế đó thì họ ko có món gì có thể có khả năng Lina chịu ăn. Thế là lại ra, lại chạy qua nhà hàng Thái gần đó. Đâu biết rằng hình như họ đóng cửa lâu rồi. Không biết phải đi đâu nữa. Mẹ có nghe nói là nhà hàng có tên là Chinese BBQ có mấy món ăn rất ngon. Nhưng nội cái tên không thì thấy toàn thịt rồi. Mà nhà mình thì phải lựa nhà hàng nào có khả năng có món chay cho Ba nữa. Thế là chạy vô chợ VN hỏi người ta ở gần đó có nhà hàng nào ko, họ chỉ cho cái tiệm phở với tên Phở Bình. Bước vào tiệm, chả ai chào hỏi, đợi mình tự ngồi xuống rồi tới nói Hi cái rồi đưa cái thực đơn. Ba lại không tìm được gì để ăn nên nói không ăn. Mẹ thì rút kinh nghiệm lần trước, order 1 món thôi rồi 2 Mẹ con chia nhau ăn. Chớ mà order cho Lina riêng, rồi cho Mẹ riêng lỡ Lina không chịu ăn thì Mẹ phải xử hết. Thế là Mẹ xin cái chén riêng. Đến khi mang phở ra, Mẹ bỏ hết 2/3 bánh phở vô chén cho Lina, cho chút nước vô. Rồi Lina bắt đầu ăn. Mẹ mới bỏ 1 miếng thịt bò họ thái rất mỏng vô chén của Lina, nói với Lina cứ ăn thử miếng thịt, nếu con thích thì ăn còn không thì Mẹ ăn. Ui chao ơi, lần này Lina chịu thử mà không từ chối như mọi lần. Mới bỏ vô miệng nhai vài cái Lina thích ngay và Mẹ hỏi con muốn ăn thêm nữa không, Lina nói yes. Vậy là Mẹ bỏ cũng gần hết số thịt vô chén của Lina và nhờ Ba gắp bánh phở vô muỗng cho Lina để Lina tự đút, trong khi đó Mẹ phải xử số phở còn lại để nó nguội khó ăn. Lina ăn một mạch hết luôn ( Mẹ ăn gian tí, chỉ còn lại đúng 1 muỗng bánh phở Lina không ăn nổi nữa). Phần Mẹ thấy con ăn vậy thì cứ thầm cầu mong cho con ăn càng nhiều càng tốt, không cần phải ăn hết, nhưng kha khá là đủ làm Mẹ vui rồi. Vậy mà Lina ăn hết luôn. Ba thì...bụng cứ mừng rơn là Lina chịu ăn và thầm nghĩ chắc là ngon lắm nên Lina mới chịu ăn.

Nói thêm về phần ăn uống là vừa rồi Lina bị đau, phải uống kháng sinh 10 ngày. Bây giờ đỡ rồi thì Lina ăn hình như cũng đỡ hơn thì phải. Vì Mẹ nói con bị sút cân, Lina nói con không muốn sút cân đâu. Mẹ tranh thủ nói con ko muốn thì con phải chịu ăn chớ đừng để Mẹ la hét hoài. Nhưng từ dạo đỡ bịnh thì buổi sáng trước khi đi học Lina ăn sáng rất ít nhưng mất thời gian rất lâu, nhiều hôm 45 phút ăn không được bao nhiêu hết. Nhưng vài ngày gần đây thì ăn sáng cũng ko khá mấy, nhưng....sau khi đi học về thì Lina đòi ăn đủ thứ, từ trái cây, đến món ăn. Có hôm Mẹ đi làm về tới nhà gần 8:30 rồi mà Lina đòi ăn cơm với thịt kho. Mẹ đâu có thịt kho đâu, nên năn nỉ Lina để Mẹ đi chiên cơm với trứng cho con ăn nha, Lina ko chịu, nhưng mẹ vẫn đi chiên. Khi đang chiên Lina vô thấy Mẹ đang nấu nên lấy ghế leo lên coi. Thấy ngon là bắt đầu nói " Yummy". Vậy là vừa chiên cơm với trứng và đậu sweet peas thì bỏ ra chén cho Lina, Lina ăn không kịp thổi luôn. Ăn hết chén còn xin thêm nữa. Làm Mẹ mừng lắm. Hôm sau đi làm về Mẹ phải ghé mua thịt về kho cho con, nhưng lại ko có cơm mà kho thịt phải để thịt ướp thấm kho mới ngon. Vậy là Lina nói cho Lina ăn mì gói với thịt đi. Vậy mà khi mẹ nấu mì gói xong Lina ăn vài đũa rồi ko ăn nữa. Hic...làm Mẹ buồn, trễ rồi mà Lina ko chịu ăn thì Mẹ phải xử chớ mì nấu rồi ko thể bỏ vô tủ lạnh để dành hôm sau được. Sợ nó nở ăn còn kinh hơn nữa. Thế là...Mẹ lại phải ăn khuya. Mập mà còn ăn khuya. hic...

* Chuyện vui thứ 2 là hôm nay trong tin tức ở tivi nói là ở New York có tornado. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử. Thế là Lina lắng nghe, và bắt đầu đặt câu hỏi với Ba

Lina hỏi:

- Where is the tornado, Ba?

- In New York, this is the first time ever.....

- Is that where the Status is?

- Yes, You are right.

Mẹ ngạc nhiên Lina có thể nhớ điều này, nói cái tên biết có cái Status of Liberty. Nhưng khi Mẹ hỏi Lina tên của cái tượng đó là gì thì Lina có vẻ quên.

Nhưng chừng đó cũng đủ cho Mẹ ngạc nhiên rồi.

Sẵn nói điều này mới nhớ Mẹ có mua 1 cuốn sách cho Lina trong đó có rất nhiều hình về nhiều địa danh trên trái đất, rồi giải thích của tornado,....vì Mẹ biết Lina rất ư là tò mò nên có cuốn sách này Lina sẽ hỏi, từ đó Mẹ có thể đọc cho Lina nghe nếu Mẹ ko biết gì thì ít ra có cuốn sách, cuốn sách như 1 từ điển vậy. Vậy mà khi coi hình Lina thấy nhận ra tháp Effel ở Pháp, rồi cái Museum gì ở Úc....Nói chung là nếu Lina coi mấy cái đó trên tivi 1 lần rồi thì....ghi nhớ trong đầu và bắt đầu đặt câu hỏi hay là biết nó ở đâu. Hic...còn giỏi hơn Mẹ nữa. Đi đâu 1 lần là Lina nhớ. Còn Mẹ lần đầu tiên lái xe đi làm bên này khi đi về Mẹ đi lạc 2 vòng luôn. Cứ tới chỗ rẽ thì ko chịu rẽ vì nghĩ còn sớm chưa tới dường mình cần rẽ, rồi đến khi qua khỏi 1 lúc khá xa thì thấy sao lạ vậy. Lại quay lại, rồi cũng ko nghĩ phải rẽ chỗ đó lại đi quá, vậy là phải quay lại lần nữa. hihi....Mẹ già cả rồi tệ thiệt hihihi...Tại lúc đó đang nói chuyện phone nên ko để ý.

Túm lại là hôm nay Lina chịu ăn Phở và thịt bò. ( Mẹ có mua 1 phần mang về, Lina ăn hết phần thịt, Mẹ ăn phần bánh phở hihihi...) Và nghe tới New York là biết ngay có tượng Nữ thần tự do. Khoe tí vì Lina chịu ăn.

Than thở

Lâu rồi ko viết gì cả, tâm trạng không muốn viết nữa. Nhưng hôm nay tự dưng sao Mẹ Lina thấy muốn than quá. Nhiều cái để than, than xong lại nghĩ buồn rồi được gì, lo lắng rồi được gì chớ, chỉ tổ...buồn lòng mình thôi hà. Nhưng...cái than này to quá, không biết làm sao phải nói ra.

* Không biết mọi người ở bên này khi không có bảo hiểm cho dental thì phải trả bao nhiêu tiền cho 1 lần trám răng. Nhưng từ dạo qua Florida, nhà đã nghèo lại gặp them cái eo nữa hic.... Tự nhiên răng của Mẹ Lina đã trám ở VN giờ mấy cục trám nó rớt ra cùng 1 lúc. Ăn rất khó khăn, vì thức ăn rớt vào, làm khó chịu lắm. Search trên mạng thấy đi trám răng là $40/cái với cái discount membership. Và mua là có thể dùng ngay blah...blah...blah... Vậy mà khi tới đó, nào là nó dụ mình phải deep clean, rồi sau đó mới treat được thì kết quả mới tốt. Mà hỏi ra deep clean là bao nhiêu thì nó nói là trên dưới $700. Trong khi trong cái website nó chỉ  báo giá là ..$29 thôi. Thấy mà sợ. Vậy là Mẹ Lina phải nói bây giờ cần làm là refill lại cái răng bị hư vì rất khó ăn, rồi khi nào có tiền hay có bảo hiểm thì sẽ làm tiếp. Hic.......đến khi nó báo giá cho mình biết thì..........mỗi răng cỡ $230. Vậy là Mẹ Lina phải liều nói sửa 2 cái 1 bên mà Mẹ Lina dùng để ăn nhiều nhất rồi cái bên kia ( do bị mất 2 cái răng ở dưới nên ít dùng) sẽ tới làm sau. Ui chao ơi, chưa hết. Ra tới bàn tính tiền, nó cộng thêm cho cái kem đánh răng chuyên dùng gì đó mà cuối cùng cái bill lên tới gần $500. Hoảng hồn, hoảng vía. Mẹ Lina tự hứa với lòng mình là sẽ ko bao giờ tới đó nữa. Chắc phải đi dạo giá quá. Hic....tiền mất, tật mang, nhưng đỡ cái là răng trám liền, ko phải lấy gân máu lại, nếu không thì....mất kha khá nữa.

* Cái than này thì ai cũng có, thứ nhất là sáng nào Mẹ Lina cũng hò hét con để cho Lina có tí thức ăn vào bụng trước khi đi học. Ngày nào cũng như ngày nào, biết thức ăn con thích rất là limit, nên Mẹ cứ vặn óc nghĩ, đoán xem món nay may ra con thích, sẽ chịu ăn, món kia lạ, nhưng cũng có thể mong con thích.... Vậy mà ngay cả món ăn ưa thích của con, con vẫn ko hề có ý muốn ăn bất cứ gì vào buổi sáng sớm như vậy. Nói là sớm vì bình thường Lina ngủ dậy lúc 9,10 giờ sáng, chơi 1 lúc là đến 11, 12 giờ Lina mới bắt đầu ăn sáng. Do quen với thói quen đó nên ăn sáng lúc 8 giờ là cực hình với Lina. Thấy con ăn trệu trạo là Mẹ cũng thấy chán, nhưng sợ con đi học đói bụng. Với lại phải tập cho con ăn sáng cho quen. Bữa sáng rất quan trọng. Thế là công cuộc hò hét phải tiếp tục dài dài. Cái than thứ 2 là dạo này Lina phải dậy sớm, nên làm biếng dậy, không muốn dậy, cứ đòi con muốn ngủ thêm 1 tí. Ngay cả khi Mẹ nói là dậy đi học, Lina vẫn không hào hứng mấy. Từ lúc đầu, cứ nghe nói dậy đi học là Lina phấn khởi ngay, tỉnh giấc ngay. Bật ra khỏi giường và tự đi dánh răng. Bây giờ Mẹ ko đánh thức con dậy lúc 7 giờ nữa, mà để cho con ngủ thêm 30' nữa. Tới 7:30 gọi dậy mà vẫn ko muốn dậy. Hic....sợ Lina chán học, muốn bỏ học quá. Có nhiều bạn mới đầu đi học thì khóc, ko thích...nhưng lâu ngày lại thích. Còn Lina ngày đầu tiên đi học thì..........rất phấn khởi, khi tới trường rồi thì chả thèm để ý gì đến Mẹ cả. Chạy ngay đi chơi với các bạn, không thèm nói bye bye với Mẹ nữa kìa. Hic....Lúc này Mẹ lại sợ, không biết lâu ngày rồi Lina sẽ chán dần trường học ko nữa. Đúng như Mẹ sợ, bây giờ đã bắt đầu rồi. Nhưng nói vậy chớ khi đã mặc đồ đồng phục vô rồi thì rất muốn đi  học. Sáng nào cũng chọn quần hoặc váy để mặc đi học, mà quần, váy màu gì thì chọn giày phù hợp. Ui chao ơi, điệu ơi là điệu luôn á. Có hôm Lina nói với Mẹ là con không muốn Mẹ vô lớp con đâu Huhuhu....ý là sáng nào Mẹ cũng phải kí tên trong sổ là đã drop off Lina. Rồi Mẹ lảng vảng nhìn coi sinh hoạt của lớp thế nào. Vậy mà Lina không thích rồi. Hic....

* Cái than thứ ba là tên Lina là Hân, nhưng theo tiếng anh thì viết là Han. Cô lại cứ đọc là " hen". Lina về nhà cứ than là : " I don't want them to call me " Hen". Mẹ nói thì con nói với cô là tên con là Hân, đọc là Hân, không phải là Hen. Rồi Ba cũng đã nói với cô là tên con là Hân. Nhưng cô cãi nói là cũng gọi Lina là Hân mà, nhưng lúc nào cũng nghe cô kêu " Hen" cả. Hic...Ba Lina bực lắm, lại hỏi Mẹ phải làm sao. Mẹ nói là giờ lên cô hiệu trưởng, nói với cô là cô giáo của Lina cứ hay gọi Lina là Hen ko hà, nói cô 3 lần rồi mà cô vẫn ko sửa. Nhờ cô hiệu trưởng nói dùm. Nói làm sao nhẹ nhàng để họ ko nghĩ rằng mình làm khó dễ để cô giáo khỏi phải khó dễ với Lina. Vì Lina không biết méc lại. Nên Ba Mẹ cũng không biết làm sao mà can thiệp kiệp thời nữa hết á.

Thêm cái than cuối cùng là....qua chỗ này, làm ít ngày hơn. Nhưng sao Mẹ Lina người cứ ủ ê hoài hà, chả có energy tí nào hết. Không hiểu sao nữa. Đáng lẽ ra với nhiều thời gian rãnh vậy thì phải móc áo cho Ngoại xong rồi chớ hoặc ít nhất cũng tranh thủ móc. Vậy mà....người cứ mệt mỏi, rũ rượi làm chả muốn làm gì hết sau khi dọn dẹp nhà, nấu ăn là chả muốn làm gì thêm nữa hết. Bên kia thì đi ngủ rất trễ, hôm sau phải dậy đi làm lúc 10 giờ ( 10 giờ bắt đầu, phải có mặt ở đó trước 15') còn bên này đi làm lúc 12 giờ ( trước 12 là phải có mặt ở đó rồi hihi) vậy mà tới tối là Mẹ  Lina leo lên giường không bao giờ trễ hơn 11 giờ cả. Đi ngủ sớm như gà vậy đó. ( Cái này chắc gọi là falling apart quá)

P/S: Chị N ơi, chị nói là không thấy ai viết cho chị đọc. Giờ em lại viết không biết chị có chịu vô đọc khong nữa hihihi....Cái này là không phải em viết cho có đâu nha chị. Muốn viết, nhưng không được suôn sẻ như dạo nào ngày nào cũng có entry. hihihi...

Chúc cả nhà một ngày an lành!

 

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Lina thèm đi học quá mà mấy ngày nghỉ cứ đòi đi học. Nói rằng: " I don't want to be alone". Rồi hôm nay đi học lại, nhưng Lina vẫn còn bịnh. Mẹ sợ con đói vì lên trường ko chịu ăn ở trường. Mà vậy thì sẽ khó bớt bịnh. Lina không muốn ăn nhưng vì sợ trễ, trường đóng cửa, rồi đuổi học nên ráng ăn. Thấy trệu trạo thức ăn tội nghiệp quá. Nhưng cũng không dám để đói bụng. Lina ơi, mau hết bịnh nha con. Dạo này con sút nhiều kí lắm rồi. Mẹ bồng con hết thấy nặng rồi. Hôm nay khi lái xe về Mẹ hỏi Lina hết đau chân chưa ( tại cảm nên mỏi chân) Lina nói hết rồi. Mẹ mong Lina bớt bịnh nhanh thật nhanh nha con. Còn đi học chơi cho thoải mái nữa. Yêu con nhiều

Phong thủy trong ăn mặc

tận dụng phong thủy trong cách ăn mặc có liên quan mật thiết đến những vật dụng đi kèm theo. Bởi vì, những thứ này góp phần tạo nên dáng vẻ chung của bạn.
Túi xách
Dùng hai tiêu chuẩn màu sắc và hình dạng để kiểm tra sự kết hợp ngũ hành của túi xách. Sự kết hợp này sẽ cho biết túi xách có năng lượng tốt hay xấu, từ đó bạn có thể biết túi xách tốt về mặt phong thủy hay không. Túi xách hình chữ nhật kết hợp tốt nhất với màu nâu, đen và màu xanh lá cây. Túi xách hình vuông đi với màu vàng nâu nhạt, hạt dẻ, đỏ và vàng cũng tốt. Và túi xách hình tròn kết hợp hài hòa với màu trắng và vàng nâu nhạt.
Nút áo
Nút áo thường có hình tròn và khi được làm bằng kim loại, chúng tượng trưng cho hành Kim rất mạnh. Nút áo như thế kết hợp với người mặc trang phục màu xanh lá cây và màu nâu thì rất tốt. Ngoài ra, nút tròn bằng plastic về cơ bản rất hài hòa với hầu hết các vật dụng.
Nón
Nón đội trên đầu tượng trưng cho sự che chở và được xem rất tốt về mặt phong thủy. Tuy nhiên, bạn không nên đội nón màu đen hoặc xanh dương. Bởi vì, hai màu này tượng trưng cho hành Thủy ở trên đầu. Điều này được xem xấu nhất về mặt phong thuỷ. Nước trên núi cũng được xem rất nguy hiểm về phong thủy. Các bậc thầy về phong thủy dùng hình ảnh này để chỉ sự nguy hiểm của hành Thủy trên đầu (đối với người) và trên mái nhà (đối với tài sản).
Cà vạt và khăn quàng
Hai thứ này không có ý nghĩa về mặt phong thủy, ngoại trừ màu sắc và hình dạng của chúng. Bạn có thể tham khảo mục 10 và vận dụng cách phân tích ngũ hành để chọn màu sắc và hình dáng cà vạt, khăn quàng cho phù hợp.

----------------------

Ăn mặc chỉnh tề tạo phong độ tốt Mặc áo quần tươm tất, chỉnh tề không có nghĩa chạy theo mốt thời thượng, bắt chước cách ăn mặc của người khác. Đồng thời, nó cũng không có nghĩa mặc những bộ quần áo kiểu cách, đắt tiền. Ăn mặc chỉnh tề tạo phong độ tốt là ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ, tạo sự hài hòa và cân đối với hình thể của bạn.

Bạn có thể vận dụng phong thuỷ vào cách ăn mặc của mình bằng cách tham khảo hai lời khuyên quan trọng sau đây:

· Dù đeo đồ nữ trang thật hay giả, bạn cũng nên nhớ rằng nữ trang là sự kết hợp tuyệt hảo và hài hòa nhất. Bởi vì, đá quý thuộc Thổ và vàng, bạc, bạch kim thuộc Kim (Thổ và Kim tương sinh).

· Nữ trang, đặc biệt là vàng có cẩn đá quý như kim cương, hồng ngọc, lục bảo ngọc, sapphire sẽ mang năng lượng rất tốt. Tuy nhiên, bạn không nên quá lạm dụng nó. Bởi vì, đeo quá nhiều nữ trang, khiến bạn dư thừa năng lượng Kim, gây ra sự mất cân bằng về ngũ hành rất có hại cho sức khỏe. Ngoài ra, điều này có thể làm tổn thương những người sinh vào mùa xuân và những người mạng Mộc.

Theo quan niệm của người Trung Quốc, hình thể con người mập mạp, đầy đặn một chút sẽ tốt hơn người gầy còm khẳng khiu. Theo họ, ốm yếu, gầy còm là dấu hiệu của vận rủi. Ngược lại, sự đầy đặn được xem là biểu hiện của thịnh vượng. Do vậy, thời phong kiến nhiều người cho rằng, người phụ nữ là vợ cả, giàu có thường hơi tròn trịa, sang trọng; còn vợ lẽ, nàng hầu thì dáng dấp mảnh khảnh. Tương tự như thế, người đàn ông Trung quốc giàu có luôn luôn có bụng phệ, mập mạp, da dẻ hồng hào. Mọi người thường cho rằng, sự đầy đặn, dồi dào sức khỏe là biểu hiện của sự thành đạt và giàu có.

------------

-----


Bạn có thể vận dụng phong thủy vào cách ăn mặc của mình, bằng cách phối hợp giữa hình thể và màu sắc sao cho hài hòa giữa ngũ hành và toàn bộ dáng vẻ của cơ thể. Bạn nên tham khảo vòng tương sinh và tương khắc của ngũ hành ở mục 9.
· Mái tóc dài bồng bềnh, gợn sóng là biểu tượng của nước (hành Thủy). Nếu hình thể của bạn thon và cao thì đây là sự kết hợp rất tốt giữa Thủy và Mộc. Bởi vì, Thủy sinh Mộc.
· Mái tóc dài gợn sóng (hành Thuỷ) kết hợp với trang phục màu xanh dương, đỏ, tím hoặc đen có nghĩa là mang lại nhiều nước. Đây là sự kết hợp không hài hòa, dẫn đến không tốt.
· Nếu bạn có hình dáng mập, lùn và thường mặc trang phục may suông thẳng thì có thể đoán được hành Thổ quá nhiều. Bởi vì hình dáng tổng thể của bạn là hình vuông. Tốt nhất bạn nên mặc trang phục màu trắng (kim), bởi vì sự kết hợp giữa Thổ và Kim rất tương sinh tương hợp.
Khi áp dụng phong thủy vào cách ăn mặc, bạn cần chú ý đến sự hòa hợp về ngũ hành. Để đảm bảo điều này, bạn có thể soi gương và quan sát để tự mình tạo nên ít nhất ba yếu tố tượng trưng cho sự hòa hợp về ngũ hành, từ hình dáng, mái tóc, trang phục, màu sắc….

Kiểu Tóc ngắn, úp vào (giống hình tròn) không tốt đối với gương mặt oval. Bởi vì, nó cho thấy Kim ở trên Hỏa (Kim khắc Hỏa).
Một số kiểu kết hợp gĩưa gương mặt và kiểu tóc:
· Kiểu tóc ngắn đi với gương mặt dài (tương tự như hình chữ nhật) không phải là một kết hợp tốt. Bởi vì Kim khắc Mộc.
· Kiểu tóc ngắn (tương tự hình tròn) đi với gương mặt hình oval (tương tự hình tròn) là một kết hợp xấu, tức Kim khắc Hỏa.
· Kiểu tóc ngắn đi với guơng mặt vuông là một sự kết hợp rất tốt. Bởi vì, Thổ sinh Kim.

-----------------

Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2010

Không biết có phải vì lo lắng sợ bão hay gì gì nữa mà hôm qua Mẹ Lina nằm mơ thấy ác mộng. Tự nhiên thấy 1 cục lửa thật to ở đâu rớt từ trên trời rơi xuống. Giống như 1 vật của máy bay hay gì đó bị bể, xé khoảng không rơi xuống biển ( nhưng cảnh thì như ở nhà Ngoại Lina ở DL mới ghê). Một cục lửa to như vậy rơi xuống mới đầu thì thấy trên đồi, xe cộ, nhà cửa bị cháy, mọi người lo chạy trốn, một hồi sau thì lại thấy bị sóng thần từ cục lửa đó rớt xuống. Sóng chạy nhanh đến lúc Mẹ Lina giục mọi người trong nhà đi trốn mà gần như không kịp. Vừa ra khỏi nhà thì sóng tới, may sao sóng không mạnh nên không làm hư hại nhà mục nát của Ngoại. Nhưng lại xảy ra mưa to, rất nặng hạt...Mơ vậy thấy ghê quá, giựt mình tỉnh dậy, thấy người lo lắng, mãi nghĩ về giấc mơ mà sợ. Cả ngày đi làm người cứ bồn chồn, mong cho hết ngày. Nhưng nổi lo vẫn cứ đeo bám miết. Không biết có điềm gì không nữa, gọi cho Ngoại thì thấy mọi việc có vẻ OK. Vậy thì tại sao lại vậy chớ? Trong khi đó tivi có tin bão Earl, nhưng Mẹ Lina đâu có coi đâu nên ko thể nào vì thấy tin đó mà lo sợ đâm ra nằm mơ đâu. Thôi thì chỉ cầu mong cho mưa thuận, gió hòa, cho người dân được bình an, vô sự.

Tức thì thôi á, Lina bịnh mấy hôm nay. Hôm nay lại bị ấm người. Mẹ đi làm mà lo ngay ngáy, còn Ba về nhà đón con ở trường, kiểm tra làm sao nói con ko bị sốt, Mẹ nói con bị ấm người. Thế rồi Ba lại cho Lina đi ăn Pizza, mà đang bị sốt, ăn pizza vô sao mà khỏe cho nổi, sao mà tiêu cho nổi chớ. Mẹ sợ Lina không bớt, Mẹ nói sao lại cho con ăn pizza, Ba lại nói miễn con có miếng ăn vô là mừng rồi. Mẹ tức quá đi thôi, Mẹ sợ Lina bịnh nặng hơn do sơ xuất của Ba, cưng con mà làm con bịnh thêm. CHưa xong, về nhà thấy cái chén Ba cho Lina ăn ice-cream để trong sink, lại cho con uống nước soda có đá nữa....con thì sổ mũi, ho sù sụ mà chăm con kiểu đó làm sao con không bịnh năng hơn chớ. Chán cái kiểu nuôi con của Ba quá đi, không có Mẹ ở nhà là chả được việc gì hết hà. Hỏi vậy sao Mẹ không khó tính được chớ. Mẹ thà rước hết bịnh cho Lina khỏe mạnh còn hơn cứ thấy con phải chịu đựng mà đau lòng quá. Chuyển qua chỗ mới ở sao mà mọi thứ thay đổi nhiều cái quá, Lina bịnh lâu bớt. Trước đây Lina bị chảy mũi thì toàn chảy ngược vào trong, giờ thì sổ mũi ra như bình thường ( tốt), nhưng lại lâu bớt. Lina ơi, mau bớt bịnh nha con. Giá gì mà Ba chịu nghe lời Mẹ thì đỡ lo biết mấy. Hic.....Con không chịu ăn cháo, vậy mà cho con ăn pizza, còn gì để nói nữa chớ.