Hiển thị các bài đăng có nhãn thanthở. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thanthở. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

Lại phải uống thuốc kháng sinh 14 ngày!

Buổi sáng bình thường của Lina là thức dậy vào lúc 7-7:15. Uể oải đi đánh răng, rửa mặt. XOng đi thay đồ và ngồi vào ăn sáng ( Mục ăn sáng thường mất cả tiếng đồng hồ luôn, vì Lina chưa có thói quen ăn sớm vậy, nhưng vì phải ăn để đi học không thì bị đói) sau phần ăn sáng là uống 1 muỗng cà phê nước chanh mật ong ( cái này do mới làm nên Mẹ thỉnh thoảng quên mất tiêu. Đến khi nhớ ra thì con đang ở trường, Mẹ hư quá!). Kế đến là uống vitamins ( nếu Mẹ mìn nhớ). Và mang giày vô đi học. Kể ra có vẻ là êm dịu lắm. Nhưng nó trày vi tróc vảy vậy đó. Từ đoạn lôi được con ra khỏi giường là khó, còn khó hơn cái đoạn ngồi "hát tuồng" để con ăn sáng Hic...

Sau phần ăn sáng, nếu thấy có thể chấp nhận được thì Mẹ cho qua, nếu chưa đủ, hay ăn ít quá thì phải ép ăn thêm. Mẹ sợ bụng con đói thì sẽ bị đau bao tử như Mẹ.
Nhưng hôm nay Lina phải làm đủ thứ chuyện:
-Đánh răng

- Thay đồ -

Ăn sáng ( trộm vía sáng nay con ăn mà không phải nghe Mẹ "hát tuồng")

- Uống thuốc kháng sinh

 - Uống nước chanh mật ong

- Uống nước khế chưng

- và cuối cùng là Vitamins.

Ui chao mà khổ thân con tui vậy không biết. Mấy món như là kháng sinh và làm sạch mũi cho con mà sao Mẹ ko thích tí nào. Nhưng đành phải chịu thôi. Chớ để con bịnh kéo dài hoài Mẹ ngán quá. Mỗi lần con ho là tim Mẹ thót lại. Kéo dài như vậy giờ Mẹ muốn bịnh tim luôn hic....Tim khó thở, người mệt mỏi, ngủ không được.....
Con bịnh đã đành rồi, giờ thêm xe hư. Hic...vậy là Ba phải chở Mẹ đi làm, và Mẹ về bằng Taxi. Sao mà chán quá đi thôi.

Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

Than thở

Lâu rồi ko viết gì cả, tâm trạng không muốn viết nữa. Nhưng hôm nay tự dưng sao Mẹ Lina thấy muốn than quá. Nhiều cái để than, than xong lại nghĩ buồn rồi được gì, lo lắng rồi được gì chớ, chỉ tổ...buồn lòng mình thôi hà. Nhưng...cái than này to quá, không biết làm sao phải nói ra.

* Không biết mọi người ở bên này khi không có bảo hiểm cho dental thì phải trả bao nhiêu tiền cho 1 lần trám răng. Nhưng từ dạo qua Florida, nhà đã nghèo lại gặp them cái eo nữa hic.... Tự nhiên răng của Mẹ Lina đã trám ở VN giờ mấy cục trám nó rớt ra cùng 1 lúc. Ăn rất khó khăn, vì thức ăn rớt vào, làm khó chịu lắm. Search trên mạng thấy đi trám răng là $40/cái với cái discount membership. Và mua là có thể dùng ngay blah...blah...blah... Vậy mà khi tới đó, nào là nó dụ mình phải deep clean, rồi sau đó mới treat được thì kết quả mới tốt. Mà hỏi ra deep clean là bao nhiêu thì nó nói là trên dưới $700. Trong khi trong cái website nó chỉ  báo giá là ..$29 thôi. Thấy mà sợ. Vậy là Mẹ Lina phải nói bây giờ cần làm là refill lại cái răng bị hư vì rất khó ăn, rồi khi nào có tiền hay có bảo hiểm thì sẽ làm tiếp. Hic.......đến khi nó báo giá cho mình biết thì..........mỗi răng cỡ $230. Vậy là Mẹ Lina phải liều nói sửa 2 cái 1 bên mà Mẹ Lina dùng để ăn nhiều nhất rồi cái bên kia ( do bị mất 2 cái răng ở dưới nên ít dùng) sẽ tới làm sau. Ui chao ơi, chưa hết. Ra tới bàn tính tiền, nó cộng thêm cho cái kem đánh răng chuyên dùng gì đó mà cuối cùng cái bill lên tới gần $500. Hoảng hồn, hoảng vía. Mẹ Lina tự hứa với lòng mình là sẽ ko bao giờ tới đó nữa. Chắc phải đi dạo giá quá. Hic....tiền mất, tật mang, nhưng đỡ cái là răng trám liền, ko phải lấy gân máu lại, nếu không thì....mất kha khá nữa.

* Cái than này thì ai cũng có, thứ nhất là sáng nào Mẹ Lina cũng hò hét con để cho Lina có tí thức ăn vào bụng trước khi đi học. Ngày nào cũng như ngày nào, biết thức ăn con thích rất là limit, nên Mẹ cứ vặn óc nghĩ, đoán xem món nay may ra con thích, sẽ chịu ăn, món kia lạ, nhưng cũng có thể mong con thích.... Vậy mà ngay cả món ăn ưa thích của con, con vẫn ko hề có ý muốn ăn bất cứ gì vào buổi sáng sớm như vậy. Nói là sớm vì bình thường Lina ngủ dậy lúc 9,10 giờ sáng, chơi 1 lúc là đến 11, 12 giờ Lina mới bắt đầu ăn sáng. Do quen với thói quen đó nên ăn sáng lúc 8 giờ là cực hình với Lina. Thấy con ăn trệu trạo là Mẹ cũng thấy chán, nhưng sợ con đi học đói bụng. Với lại phải tập cho con ăn sáng cho quen. Bữa sáng rất quan trọng. Thế là công cuộc hò hét phải tiếp tục dài dài. Cái than thứ 2 là dạo này Lina phải dậy sớm, nên làm biếng dậy, không muốn dậy, cứ đòi con muốn ngủ thêm 1 tí. Ngay cả khi Mẹ nói là dậy đi học, Lina vẫn không hào hứng mấy. Từ lúc đầu, cứ nghe nói dậy đi học là Lina phấn khởi ngay, tỉnh giấc ngay. Bật ra khỏi giường và tự đi dánh răng. Bây giờ Mẹ ko đánh thức con dậy lúc 7 giờ nữa, mà để cho con ngủ thêm 30' nữa. Tới 7:30 gọi dậy mà vẫn ko muốn dậy. Hic....sợ Lina chán học, muốn bỏ học quá. Có nhiều bạn mới đầu đi học thì khóc, ko thích...nhưng lâu ngày lại thích. Còn Lina ngày đầu tiên đi học thì..........rất phấn khởi, khi tới trường rồi thì chả thèm để ý gì đến Mẹ cả. Chạy ngay đi chơi với các bạn, không thèm nói bye bye với Mẹ nữa kìa. Hic....Lúc này Mẹ lại sợ, không biết lâu ngày rồi Lina sẽ chán dần trường học ko nữa. Đúng như Mẹ sợ, bây giờ đã bắt đầu rồi. Nhưng nói vậy chớ khi đã mặc đồ đồng phục vô rồi thì rất muốn đi  học. Sáng nào cũng chọn quần hoặc váy để mặc đi học, mà quần, váy màu gì thì chọn giày phù hợp. Ui chao ơi, điệu ơi là điệu luôn á. Có hôm Lina nói với Mẹ là con không muốn Mẹ vô lớp con đâu Huhuhu....ý là sáng nào Mẹ cũng phải kí tên trong sổ là đã drop off Lina. Rồi Mẹ lảng vảng nhìn coi sinh hoạt của lớp thế nào. Vậy mà Lina không thích rồi. Hic....

* Cái than thứ ba là tên Lina là Hân, nhưng theo tiếng anh thì viết là Han. Cô lại cứ đọc là " hen". Lina về nhà cứ than là : " I don't want them to call me " Hen". Mẹ nói thì con nói với cô là tên con là Hân, đọc là Hân, không phải là Hen. Rồi Ba cũng đã nói với cô là tên con là Hân. Nhưng cô cãi nói là cũng gọi Lina là Hân mà, nhưng lúc nào cũng nghe cô kêu " Hen" cả. Hic...Ba Lina bực lắm, lại hỏi Mẹ phải làm sao. Mẹ nói là giờ lên cô hiệu trưởng, nói với cô là cô giáo của Lina cứ hay gọi Lina là Hen ko hà, nói cô 3 lần rồi mà cô vẫn ko sửa. Nhờ cô hiệu trưởng nói dùm. Nói làm sao nhẹ nhàng để họ ko nghĩ rằng mình làm khó dễ để cô giáo khỏi phải khó dễ với Lina. Vì Lina không biết méc lại. Nên Ba Mẹ cũng không biết làm sao mà can thiệp kiệp thời nữa hết á.

Thêm cái than cuối cùng là....qua chỗ này, làm ít ngày hơn. Nhưng sao Mẹ Lina người cứ ủ ê hoài hà, chả có energy tí nào hết. Không hiểu sao nữa. Đáng lẽ ra với nhiều thời gian rãnh vậy thì phải móc áo cho Ngoại xong rồi chớ hoặc ít nhất cũng tranh thủ móc. Vậy mà....người cứ mệt mỏi, rũ rượi làm chả muốn làm gì hết sau khi dọn dẹp nhà, nấu ăn là chả muốn làm gì thêm nữa hết. Bên kia thì đi ngủ rất trễ, hôm sau phải dậy đi làm lúc 10 giờ ( 10 giờ bắt đầu, phải có mặt ở đó trước 15') còn bên này đi làm lúc 12 giờ ( trước 12 là phải có mặt ở đó rồi hihi) vậy mà tới tối là Mẹ  Lina leo lên giường không bao giờ trễ hơn 11 giờ cả. Đi ngủ sớm như gà vậy đó. ( Cái này chắc gọi là falling apart quá)

P/S: Chị N ơi, chị nói là không thấy ai viết cho chị đọc. Giờ em lại viết không biết chị có chịu vô đọc khong nữa hihihi....Cái này là không phải em viết cho có đâu nha chị. Muốn viết, nhưng không được suôn sẻ như dạo nào ngày nào cũng có entry. hihihi...

Chúc cả nhà một ngày an lành!

 

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

Hai Mẹ con đều bịnh.

Lina bịnh từ hôm Tết tới giờ, người hết sốt nhưng mũi thì nghẹt, khó thở. Mà Lina ko bị sổ mũi, chỉ bị đờm nghẹt trong mũi và đêm thì chảy ngược xuống cổ làm Lina ho và ói.

Cả 3 đêm liền Lina bị ói khi đang ngủ. Hai đêm đầu khi cả nhà đang ngủ. Nghe Lina khóc, Mẹ vội chạy qua hỏi Lina. Lina vừa khóc vừa nói

- I want to spit.

Mẹ vội bồng con nhẹ nhàng và chạy vào toilet cho Lina ói. Ói xong thì Lina đi ngủ lại.

Đêm hôm sau cũng y chang vậy. Tội nghiệp Lina sợ ói ra nhà, ra giường rồi Ba nhăn hay sao đó.

Đêm thứ ba Lina ói sớm hơn. Lúc đó Ba Mẹ đang thức coi Olympic. Khi nghe Lina ho, Mẹ ko nghĩ là Lina ói. Mà cứ tưởng ho như mọi hôm. Vì thường Lina khóc. Lần này mãi hơn 15' sau nghe 1 tiếng động trong phòng Lina, tiếng tủ quần áo đóng lại. Mẹ nói với Ba là Mẹ tưởng Lina ngủ rồi, Ba cũng nghĩ vậy. Thế là Mẹ chạy vô. Định hỏi sao con không ngủ thì thấy Lina đang ngồi dưới đất. Mẹ nghĩ ngay ko lẽ Lina ngủ lăn té xuống đất. Nhưng khi tới gần thì thấy Lina đang mặc quần vô. Lina liền nói

- I want to SI.

Mẹ lại cho con ra đi tè. Mẹ cũng vô tư, nhưng ko để ý. tại thấy tại sao quần của Lina khác...thì Lina cũng vừa nói con vừa ói trên giường. Té ra Lina ói ra giường rồi tự đi tìm lấy đồ sạch, vớ, quần lót...tự mặc vào. Nhưng khi Mẹ vào thì mới nói con muốn tè. Mẹ thấy xót cho Lina quá. Xót vì con ói hoài, xót vì con mới 3 tuổi đầu mà biết lo, biết sợ làm người lớn buồn, và tự tìm cách giải quyết 1 mình ( hay là Mẹ quá bảo bọc con nghĩ rằng con còn nhỏ, ko tự làm được, còn các bạn khác cùng tuổi còn giỏi hơn, tự lo cho mình mà ko cần Ba Mẹ...)...Rồi Mẹ cho Lina đi ngủ lại, nhưng Lina rất sợ, nói con ko muốn đi ngủ. Mẹ biết ngay Lina sợ. Nên Mẹ hỏi Lina có muốn ngủ với Mẹ không. Lina chịu. Vậy là 2 Mẹ con lên giường Mẹ ngủ. Mới đầu cả nhà ngủ 1 giường. Sau đó 2 Mẹ con chiếm hết giường nên Ba lại mò dậy và qua phòng Lina nằm ngủ. Cả đêm Mẹ ngủ không được, phần vì lo cho Lina, phần vì sợ cựa thì Lina ngủ ko được, phần thì Lina cựa quậy, ngủ ko ngon, đá lung tung. Thế là hôm nay Mẹ bịnh. Mai Mẹ phải đi làm nữa mà giờ toàn thân nhứt mỏi ko thể tưởng. Mẹ đang uống thuốc mong tối nay Lina ngủ ngon, không bị ói, ko bị nghẹt mũi. Để Mẹ còn ngủ được chút ( cầu mong Mẹ ngủ được nữa) may ra mai sẽ bớt được tí mà còn đi làm nữa.

Mẹ cầu mong Lina của Mẹ bớt bịnh, ko bị nghẹt mũi nữa, ngủ ngon. Hôm nay Lina còn đòi ăn tí nên Mẹ mong Lina bớt bịnh. Mau bớt bịnh nha con. Mẹ còn nhiều chuyện kể về Lina nhưng dạo này Mẹ lười vào blog quá nên lại ko kể gì. Có hình mới nhưng lười "biên tập" lại nên...ko post được. Thôi thì khi nào hết lười lại khoe mọi người nha.

Thứ Ba, 4 tháng 8, 2009

Lại bỏ ngủ trưa.

- Ba don't eat all the brocoli. You have to share for Mama. Mama doesn't have anything to eat!

- Mama! Ba eats all your brocoli!

-  Ừ, Mẹ ăn no rồi. Ba ăn hết dùm Mẹ đó. Cảm ơn Lina nghen.

Vậy đó, hoặc có lúc Lina nói với Mẹ là

- Mama don't angry with Ba, You have to.... khúc sau Mẹ chả hiểu ý Lina muốn gì nữa. Mẹ hỏi lại

- Con nói gì? Tại sao Mẹ không đựơc giận Ba?

Lina lí nhí gì trong miệng Mẹ ko nghe đựơc.

Hôm nay lại thêm 1 ngày nữa Lina không chịu ngủ trưa. CHo Lina đi ngủ trưa từ lúc 1:30 mà mãi tới 4 giờ vẫn chưa ngủ, cứ bi bô hát hò, nói cừơi. Mẹ vô nhiều lần nạt có, năn nỉ có. Rồi đến phiên Ba vô, dọa nạt cũng không cong hiệu. Đến lúc mắc tè quá thì mới đòi đi tè. Tè xong tự giác lên giừơng nằm lại, ngáp. Nhưng trễ quá rồi, Mẹ cho nằm trong đó, tắt đèn nhưng để cửa. Lina tự hiểu rằng Lina không phải ngủ nữa thế là cái miệng lại bi bô nói thật to, rồi ra cửa đứng đến lúc Ba kêu ra thì mới mạnh dạn đi ra. Ra tới nơi, Mẹ biểu Lina tới vòng tay xin lỗi Mẹ Lina hư, không chịu ngủ trưa. Lina tới gần Mẹ, vòng tay lại rồi lại nói

- Let's me ask Ba!

Ý là hỏi Ba là phải nói cái gì đó. Mẹ nói

- Không hỏi Ba cái gì hết. Con phải xin lỗi Mẹ xong thì mới đựơc đi đâu thì đi.

- I'm sorry Mama!

- Con phải nói bằng Tiếng Việt.

Lúc này miệng hơi mếu mếu rồi.

- OK,

- Vậy thì nói xin lỗi Mẹ đi.

- Xin lỗi Mẹ.

Mẹ bày tiếp

- Con hư không chịu ngủ trưa.

Lina nói xong. Mẹ dặn

- Ngày mai con mà không chịu ngủ là Mẹ đét đít con nghe không?

- Dạ nghe.

Mới chừng này tuổi mà đã không chịu ngủ trưa rồi. Chán Lina quá đi thôi.