Thứ Ba, 27 tháng 11, 2007

Ngoại bị bịnh rồi (November 27, 2007)

Biết nói gì đây? Hôm nay Ba Lina đi họp về và nói với Mẹ là sắp tới toàn bộ hệ thống computer trong department của Mẹ và Ba làm sẽ thay đổi. Và Ba hi vọng với khả năng của Mẹ thì sẽ không khó khăn gì cho Mẹ cả. Và Ba còn tưởng tượng là sau khi 90 ngày của Mẹ hoàn thành thì Mẹ còn có thể vào làm trong training lab ( chuyên dạy người mới được hire vào làm việc, hay train người transfer từ another dept sang). Theo như Ba con nói thì Mẹ có thể tưởng tượng Mẹ sẽ nhanh chóng pick up mà sẽ không có khó khăn bao nhiêu. Nhưng nói đến sẽ làm trong training lab thì......impossible! Mà Mẹ cũng không thích làm trong đó đâu. Lương có thể khá hơn, nhưng mà..............boring lắm. Nhiều lúc cứ đi ra đi vô, không có nhiều việc để làm, dễ chán lắm. Lại còn Mẹ ko hút thuốc, toàn bộ những người làm trong đó 10 thì hết 8 hút thuốc nên Mẹ chả thích. Không phải Mẹ tự cao đâu. Tại vì Mẹ muốn làm việc, Mẹ không thích ngồi 1 chỗ. Hơn nữa những người hiện làm chung với Mẹ rất nice với Mẹ nữa.... nói dông dài do mãi nói chuyện với Ba mà Mẹ không để ý là có người gọi cho Mẹ. Mẹ không biết đến khi Mẹ muốn dắt Lina đi dạo ở ngoài 1 chút vì trời không đến nỗi lạnh lắm. CHo đến khi........Mẹ cầm cell phone lên thì mới biết có dì Kim gọi cho Mẹ. Mẹ gọi lại thì hỗi ôi dì Kim hỏi Mẹ 1 câu mà Mẹ không biết trả lời thế nào nữa. Dì Kim hỏi Mẹ là có phải bà Ngoại bị đau ngực, tức ngực....và nói là đó là dấu hiệu của stroke ( tai biến mạch máu não?!). Mẹ hết hồn, hỏi Ngoại có phải vậy không? Ngoại nói phải. Trời ơi, biết nói sao giờ, phần thì sợ, lo phần thì giận...giận vì Ngoại không nói cho Ba Mẹ biết mà người khác biết rồi nói lại cho Mẹ biết. Có đáng buồn không khi người khác nói cho mình biết Mẹ mình bịnh thế này thế kia? Có đáng buồn không khi cảm giác của mình là không được tin tưởng?......

Nhưng trách là trách Mẹ quá ích kỉ, vì Mẹ đòi đi làm mới ra cớ sự này. Bà Ngoại là vậy, do cứ sợ bị bịnh thì sẽ làm Ba Mẹ tốn nhiều tiền nên không nói từ đầu. Phải chi nói từ đầu thì đở biết mấy. Ba Mẹ sẽ kịp thời ngăn chận sớm mà không phãi lo gì cả, chi phí cũng sẽ không đến nỗi quá nhiều đâu. Cứ cầu mong bớt bịnh mà không nói...cắn răng chịu đựng. Lại thêm có 1 lần Ngoại hỏi Mẹ có Salonpas để Ngoại dán chỗ đau không thì Mẹ đi tìm và đưa cho Ngoại lại không tìm hiểu lí do. Như mọi lần Mẹ cứ nghĩ là do lớn tuổi nên Ngoại dễ đau nhức nên xài thuốc dán cho đở đau chớ đâu ngờ rằng là vì đau như vậy nên dán cho đỡ đau. Phần nữa là Ngoại cũng ko biết đau vậy rất là quan trọng, nên không biết phải làm sao......chỉ mong Salonpas sẽ giúp giảm đau. Nhưng sợ thì sợ nhưng lại không chịu ăn nhiều, uống sữa... Cứ suốt ngày nói uổng, tiếc. Ngày Mẹ ở nhà thì còn chuẩn bị sữa cho Ngoại được 2 bữa/ngày, và làm thức ăn sáng đàng hoàng ăn được. Còn Mẹ đi làm sớm quá thì làm sao mà lo được đây? Có tiếc tiền thì số tiền đó không thể nào mua được sức khỏe cả. Ngoại thì luôn luôn miệng rằng 1 đồng cũng đỡ 1 đồng chớ. Còn Mẹ thì quan điểm là có sức khỏe thì làm ra mấy hồi. Còn tiền thì đâu có mua sức khỏe được đâu. Phải làm sao cho Ngoại hiểu ra điều này đây? Cũng do cả đời Ngoại luốn hi sinh cho anh chị em, con cái rồi nên không bao giờ biết hưởng thụ, không chịu chấp nhận rằng mình không còn khỏe như trước nữa.

Ngày mai Ba Mẹ sẽ chở Ngoại đi khám. và xin đơn thuốc cho Ngoại. Cầu Trời Phật phù hộ cho Ngoại mau khỏe, bớt bịnh để Ngoại bớt lo lắng, mà lo lắng sẽ làm bịnh thêm trầm trọng thôi.

Giá như Lina lúc nào cũng sẽ ngoan ngoãn chịu ngồi 1 chỗ như vầy thì tốt biết mấy:

Clip " phút hiếm thấy " của Lina.

Mẹ hư quá!

Lina ơi, sao mà con hư quá đi thôi. Con hư quá làm Ngoại không còn muốn chơi với con nữa. Con cứ quấy Ngoại hoài làm Ngoại chán ở đây với Mẹ con mình rồi. Ngoại mệt mỏi lắm rồi con có biết không? Có lẽ Mẹ con mình không ngoan nên Ngoại không thèm ở với Mẹ con mình lâu thêm tí nào cả. Đến nỗi nếu mai có vé thì Ngoại sẽ lên máy bay về ngay rồi. Ngoại nói Ngoại không cần tiền. Không biết tại Mẹ nhạy cảm quá hay tại quá hiểu Ngoại nữa. Không những mai mà nếu ngay bây giờ có vé thì chắc Ngoại cũng rất vui lòng về ngay. Ngay cả Ngoại mà không chịu nỗi MẸ con mình thì chắc chẳng ai thèm nhìn mặt Mẹ con mình nữa đâu. Mà tất cả là do lỗi của Mẹ thôi. Do Mẹ stress dữ quá, bức xúc muốn đi làm dữ quá nên Mẹ đã "ép" Ngoại sang đây chăm con đó. Mẹ ích kỉ quá hả con? Chỉ nghĩ cho mình Mẹ mà không nghĩ cho ai hết. Mẹ lại tham lam nữa. Vừa muốn đi làm lại vừa không an tâm gởi con cho người lạ. Thế nên giờ đây Mẹ con mình phải ráng chịu thôi. Đáng đời Mẹ ha, nhưng tội nghiệp Lina. Mới vừa quen được Ngoại không bao lâu giờ lại phải chuẩn bị xa Ngoại rồi. COn vẫn còn chưa biết nói mà. HÔm nay Mẹ đã gọi cho Travel agent rồi nhưng họ cứ hứa là sẽ check xem có ngày nào available thì sẽ gọi cho Mẹ. Mẹ gọi lại thì họ lại hứa là sẽ check lại xem sao rồi sẽ gọi lại sau. Mẹ biết mà, do không mua vé của họ mà lại chỉ check để book lại vé về thì họ không được gì nên chả ai thiết tha gì tới chuyện check cho mình hết. Làm sao bây giờ? Mẹ thực sự không biết làm sao hết.

Hôm nay Mẹ đi làm, Mẹ phải làm rất nhiều việc. Đi muốn rã rời chân luôn. Về nhà thì được Lina và Ba ra đón Mẹ ngoài cổng ( hihihi..chỗ đổ rác) Rồi 2 Ba con lên xe Mẹ chở đi qua Wal-Mart để Ba mua phụ tùng cho xe của Ba. Lina vừa thấy Mẹ là đòi Mẹ bồng ngay, mặc dù Mẹ đang lái xe. Mẹ phải nói là Mẹ đang lái xe, chờ chút xíu Mẹ dừng xe sẽ bồng con. Con ngoan ngoan ngồi yên trong tay Ba. Lina nhớ Mẹ mà ha. Mẹ không biết nói sao. Lina rất là hư, dạo này do ngứa lợi hay sao mà rất hay bỏ nguyên cả ngón tay vào nhai nhai, cắn cắn. Có hôm vô tình bỏ ngón tay vào cắn giữa 2 hàm răng. Đau quá la làng, khóc. Vậy mà không chừa, hôm nay lại bỏ vô cắn cắn nhai nhai lại. Mẹ biểu lấy tay ra, Lina không chịu. Cứ bỏ vào, Mẹ chuẫn bị đứng lên tới chỗ Lina thì Lina lật đật lấy tay ra và đứng lên. Ngoại và Ba thấy vậy thì bật cười. Lina tưởng vậy là hay nên lại bỏ ngón tay vào lại trong miệng ( vừa đau tay lai mất vệ sinh nữa). Nên Mẹ tới khẻ vào tay Lina 1 cái ( lúc này cục nhỏng nhẻo bật ra) Lina mếu mặt muốn khóc, nhưng không thấy Ngoại và Ba lên tiếng binh vực nên Lina không la to. Nhưng lại lao vào lòng Mẹ. Vậy thì Mẹ hết giận Lina luôn. Cứ như vậy hoài thôi. Mỗi lần Lina có lỗi, làm gì sai. Lina bị Mẹ la là lao vào lòng Mẹ. Mẹ tranh thủ lúc này nói nhỏ nhẹ, dạy Lina. Nhưng không biết Lina có chịu nghe lời Mẹ không nữa. Nhưng Mẹ rất nóng tính ví dụ như lúc nãy. Lina buồn ngủ mà không chịu nằm ngủ yên, cứ ngoi đòi dậy. Do lâu nay ban ngày ngủ Ngoại chìu quá bồng trên tay ru ru cho thiu thiu ngủ rồi mới bỏ xuống giường nên Lina quen thói, không chịu nằm yên ngủ. Mẹ bực mình quá đét đít Lina vài cái, và la Lina, bảo Lina nằm xuống ngủ. Mẹ hư thật, Mẹ biết Mẹ không nên nóng tính vậy. Rất không tốt cho tính cách của Lina......nhưng cái tính của Mẹ nóng như lửa nên mới vậy. Đét đít Lina xong rồi thì thấy có lỗi với con. Mẹ chưa bao giờ là con ngoan sao Mẹ lại đòi hỏi con phải ngoan nhỉ? Mẹ phải làm gương cho con chớ. Mẹ xin lỗi Lina nha. KHông biết Mẹ có làm được điều này không, nhưng Mẹ sẽ cố gắng làm. HÔm nào Mẹ đánh Lina thì Mẹ sẽ viết blog, viết về lí do MẸ cho Lina ăn đòn. Và dĩ nhiên điều quan trọng là Mẹ muốn xin lỗi Lina, và cũng chính từ đây Mẹ muốn rèn bản thân Mẹ cho thêm dịu dàng 1 chút. Có như vậy thì mới dạy dỗ Lina nên người được. Như các Mẹ khác đã làm. Nhìn các Mẹ khác dịu dàng với con mà Mẹ thấy xấu hổ quá đi. Khổ thân Lina phải làm con của Mẹ. Thôi tạm thời hôm nay Mẹ chỉ viết tới đây thôi. Mẹ phải đi ngủ mai đi làm nữa. Thương con nhiều lắm. Lina có biết là có rất nhiều người khen con không? Mẹ đi làm toàn bộ nhân viên biết Ba và MẸ họ đều khen Lina dễ thương quá. Nhìn như búp bê vậy. Có người lại nói có được đứa con như vậy là điều hãnh diện lắm. Mẹ không biết nói sao chỉ cảm ơn thôi. Nhưng mà không biết Mẹ có nên hãnh diện không nhỉ? Nếu Lina ngoan Mẹ rất là hãnh diện chớ nếu hư thế này thì.........Mẹ phải nghĩ lại đã.

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2007

Lại kể tội Lina( November 25, 2007)

Lina dạo này hư quá đi. Mẹ đi làm rồi, không có thời gian viết blog cho Lina, mà mỗi lần viết thì toàn kể tội Lina thôi.. Mai là Lina được 15 tháng tuổi theo tháng dương lịch, hôm nay Mẹ nói xấu Lina, vì Lina không có gì tốt hết mà, Lina không ngoan mà.

Từ dạo Mẹ đi làm thì Lina được bà Ngoại chăm cho ăn, ngủ, sữa...3 món đó thôi thì chỉ có 1 món là Lina giỏi thôi. Lina rất thích uống sữa.....bò ( organic milk), 1 ngày uống 3 lần. Trước đây Lina được uống 4 lần mỗi lần khoảng 7-9 oz. Trung bình 1 ngày Lina được bú khoảng 1 litter sữa. Nhưng do Lina thích uống sữa lại lười ăn kinh khủng. Mặc dù uống sữa trước khi ăn 3 hours, Lina vẫn lười ăn. Mỗi lần ăn mất 1 hour hoặc hơn mới xong có hôm còn không xong nữa chớ. Chỉ vài muỗng đầu còn ăn nhanh, sau đó là ngậm trong miệng lâu ơi là lâu luôn. Nhiều lúc Mẹ hay Ngoại phải moi trong miệng ra luôn rồi mới cho ăn tiếp. Mà cái hư của Lina là ngậm trong miệng không chịu nhai, mà khi bị moi ra thì khóc la làng. Hư số 1 luôn đó.

Lina là sướng nhất. Trong số 11 người cháu cả nội và ngoại thì chỉ có 1 mình Lina là được bà Ngoại chăm lo cho ăn, ngủ thôi. Vậy mà Lina cũng không biết thương Ngoại tí nào hết. Bây giờ mỗi khi ăn Lina không chịu cho Mẹ đút Lina ăn, cứ khóc đòi Ngoại đút thôi. Rồi hàng ngày sau khi Mẹ đi làm thì Lina ở nhà với Ngoại, nhưng Lina không cho Ngoại rãnh tay tí nào hết. Ăn xong rồi thì Lina cứ chạy theo Ngoại, ôm chân không cho Ngoại có thời gian làm thức ăn sáng cho Ngoại nữa. Sao vậy Lina, sao con hư quá vậy? Có phải Lina chán ăn cháo rồi không? Nếu con không ăn cháo thì con ăn được gì đây? Cơm nát con cũng không chịu ăn. Phở cũng ít ăn, nui thì không ăn. Mì gói thì chịu ăn nhưng chỉ ăn mì không ăn nước soup hay tôm thịt nấu với mì. Mà mì thì ăn hoài đâu có tốt đâu. Mẹ biết cho con ăn gì đây chớ? Chán Lina quá đi thôi. Nhiều lúc Mẹ muốn cho Lina đói đến khi nào muốn ăn lại thì cho ăn. Mà Lina đói thì tối ngủ quậy không cho Mẹ ngủ, làm Mẹ mệt đi làm sẽ mệt mỏi lắm. À, Lina cũng thích ăn xôi đậu xanh nữa, thật buồn cười. Ngoại nấu xôi cho Mẹ mang đi làm ăn ( vì ăn chay) và cũng cho Lina ăn thử, Lina thích lắm, miệng nhai nhồm nhoàm nhìn ghét lắm. Phải chi con ăn cái gì cũng nhanh vậy thì tốt quá. Vậy là chiều hôm qua Mẹ đi làm về cho Lina ăn xôi trừ cơm luôn.

Là con gái mà Lina nghịch như con trai vậy. Mới biết đi vững được 1 tháng thôi ( tự đi không cần có người bên cạnh) mà bây giờ Lina toàn chạy lung tung trong nhà, nghịch hết món này đến món kia. Chạy vô bếp khi MẸ hay Ngoại nấu ăn thì toàn mở tủ ra lục đồ để phá thôi. Còn đi thì chỉ đi bằng đầu ngón chân thôi. Đi như múa bale vậy. Nhiều lúc nhón chân lên thẳng bàn chân giống như dang tập múa ba lê vậy. Ba Lina nói biết đâu sau này Lina sẽ làm diễn viên múa ba lê sao ( không biết gọi vậy có đúng không nữa). Nhưng giờ thì thấy tốn kém quá vì dì G Lina mua cho Lina đôi giày từ VN rất là cute, vậy mà chưa đầy 1 tháng mang giày thì Lina đã làm lủng 1 lỗ trên đầu mũi giày rồi. Không những chỉ đi trên đầu ngón chân mà Lina lại quẹt cho đầu ngón chân cạ vào sàn nhà nữa. Cũng may là sàn nhà bằng thảm nên mức độ cà xát( sát) của giày và sàn nhà không cứng nếu không chắc tuổi thọ của giày chỉ rút ngắn lại 1 tuần thôi.

Đi mall chơi thì chạy lung tung, không cần biết có ai quen hay không. Lại tránh Mẹ hay Ba hay Ngoại để chạy đường khác nữa chớ. Lina chưa biết nói Tiếng Việt, lần English nhưng Lina biết nói tiếng Tào ( lao). Ba và Mẹ nói chuyện với Lina bằng Eng hay Tiếng Việt mà. Vậy mà toàn nghe Lina nói tiếng tào...không thôi. Lại chỉ trỏ, cau mày nhíu trán nói ra vẻ diễn cảm lắm. Đôi khi vừa đi 1 tay thì bỏ ra đằng sau còn tay phải thì chỉ trỏ cái gì đó rồi vừa nói vừa chỉ thấy ...hàm hồ lắm. Thấy dây cột tóc là bỏ lên đầu ra vẻ biết là để cột tóc. Còn mặc đồ đẹp vô hay vừa mới kẹp tóc xong là bỏ tay lên má phải làm duyên. Ngay cả khi Mẹ hỏi Mẹ đẹp không ( khi mang cái gì lên tóc hay mặc đồ biểu diễn) thì Lina cũng cười và làm duyên cho Mẹ. Điện thoại của Ba Mẹ thì bỏ lên tai nghe rồi nói bi bô. Nhiều món lắm mà Mẹ không nhớ để liệt kê ra kể tội Lina. Bây giờ thì đến lúc Lina phải đi tắm còn đi ngủ nữa. Mẹ mai phải đi làm nên không được thức khuya nên cũng phải đi ngủ sớm nữa. Hôm nào rãnh và nhớ hết tội của Lina lại kể nữa.

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2007

A dô, Ba hả? Ba khỏe không?

Lina đang nói điện thoại với Ba, cũng cười nói bi bô, chả hiểu nói gì hết á. Lina suốt ngày nghịch ngợm thôi.

Còn cái này là Lina thấy bà Ngoại tập thể dục, Lina cũng bắt chước Ngoại dậm chân tại chỗ. Mới vừa biết đi có 1 tháng mà Lina nghịch như vậy rồi.

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2007

Đụng xe của người ta, sợ quá!

Vậy là Mẹ Lina đã đi làm được 2 tuần rồi. Đây là lần đầu tiên Mẹ Lina làm chung với người Mỹ. Không hiểu đó là do người Mỹ họ vậy hay chỉ riêng với Mẹ Lina họ mới vậy nữa. Mẹ Lina cứ thắc mắc hoài không thể hiểu nổi. Bình thường thì Mẹ Lina nghĩ chỉ có người thân trong nhà mới gọi người trong nhà như vậy thôi chớ không nghĩ là đồng nghiệp cũng có thể gọi nhau như vậy. Số là vậy, trong 2 tuần đầu Mẹ Lina đi làm, tất cả mọi người đều gọi Mẹ Lina khi thì : Here baby! hay là Sweeties! hay là honey! hay là sweetheart! Vậy nghĩa là sao? Có phải Mẹ Lina thật sự sweetheart không nhỉ? Chưa kể mỗi lần gặp những người khác là hỏi ngay: Are You....'s wife? hay là Are You a new girl? Rồi nào là: Are You sixteen and lie 2 years to work? ( 18 tuổi mới được đi làm) Mẹ Lina nói là Mẹ Lina gấp đôi tuổi đó. Nhưng họ không tin ( hay là giả đò nhỉ?).

Lại chuyện đi làm, sáng thứ 7 ( là ngày thứ 2 của Mẹ Lina, theo lịch lam thì ngày đầu của tuần đi làm cho dù là thứ mấy đi nữa thì cũng tính là thứ 2 của mình, ngày cuối là friday) Mẹ Lina tí tởn đi hơi sớm chút xíu, cứ nghĩ mình đi sớm hơn bình thường vài phút. Nhưng mà xui xẻo quá đi, cũng do cái tội lười vận động, lười đi bộ thêm vài bước nữa mới ra nông nổi. Mẹ Lina nhìn thấy 1 chỗ trống gần cửa ra vào của nhân viên nên muốn đậu vào đó. Chỗ đó hơi chật ( excuse) lại ráng chen vào, khi đậu vào thì quá gần xe bên phải nên Mẹ Lina nghĩ mình nên đậu lại cho người ta còn chen vào đê mở cửa xe họ nữa, nên lại lúi húi de xe đậu lại. Loay hoay làm sao mà tình trạng tệ hơn, rồi cuối cùng thì đuôi xe bên phải xe mình lại cạ vào hông xe người ta. Trời ơi, lâu nay Mẹ Lina cứ luôn miệng khoe với Ba Lina là Mẹ Lina là good driver vậy mà hôm nay sao vầy? Sợ quá lại không biết làm sao de ra để đi chỗ khác đậu được nên Mẹ Lina đi ra khỏi xe, nhìn thấy 2 thanh niên đang đi làm ra nên đánh tiếng nhờ vả. Xui xẻo thật, họ cnhạy vô báo cho bảo vệ. Xong rồi mới chạy ra giúp. Cần những 3 người mới de xe ra được. Kết quả là cả 2 xe đều bị trầy xướt sơn chút xíu. Lại bị bảo vệ hỏi insurance xe, bằng lái...sau đó thì cho đi vô để làm khỏi trễ. May thay vừa kịp lúc. Cả ngày Mẹ Lina lo lắng, buồn, sợ muốn khóc. Đứng làm mà cứ chực khóc. Và đứng đó mà nước mắt cứ chảy. Rồi 1 người bạn của Ba Lina cũng làm chung và biết Mẹ Lina trước khi Mẹ Lina bắt đầu làm việc ở đây đã hỏi thăm: How are You? ( chỉ là xã giao thôi) rồi dường như không quan tâm lắm câu trả lời, hay là thấy cái mặt méo xẹo của Mẹ Lina hay sao mà lơ đi. Bởi vì hỏi Mẹ Lina, mà Mẹ Lina không thể nào trả lời được chỉ gật gật cái đầu và không thể mở miệng được. Hay đoán ra nếu mà thật sự quan tâm, hay là thấy Mẹ Lina buồn nên mới hỏi thăm thì chắc Mẹ Lina òa khóc, nên sẽ khó xử. Nói chung là nếu lúc đó mà có ai tới hỏi thêm 1 câu nữa chắc là Mẹ Lina không thể cầm được nước mắt đâu. Rồi lại ráng quên, nhưng chỉ được vài phút rồi lại chảy nước mắt. Mỗi lần như vậy thì Mẹ Lina lại ráng nhìn lên trần nhà. Ôi sao mà mít ướt quá đi. Tại đây là lần đầu tiên bị accident như vậy nên Mẹ Lina sợ quá chừng luôn. Nhìn thấy cái bản mặt sợ sệt của Mẹ Lina mà mấy người kia an ủi, không sao đâu, cứ đi làm bình thường đi....

Vậy đó, thật là hư quá đi. Chạy ngoài đường thì cẩn thận, mà vô parking lot thì bất cẩn quá. Lần này xin chừa, lần sau sẽ chịu khó đi bộ thêm vài bước nữa. Mà Mẹ Lina cũng cần giảm cân nữa mà, chỉ tại cái tội lười làm gì.

Bonus thêm vài tấm hình của Lina:

Lina không thích mặc quần Jeans, cứng khó chịu lắm.

nov2032.jpg picture by ngoan_album

Lina bị té, thay vì đỡ con lên thì Mẹ chụp hình ...Mẹ tệ thật!

nov2037.jpg picture by ngoan_album

Đây nè, Mẹ muốn chụp hình con mếu thì đây! ( Đang mếu, Mẹ lấy máy chụp hình, Lina cười, xong Mẹ nói con mếu để Mẹ chụp hình, vậy là đây là kết quả giả đò mếu của Lina đó)

nov1055.jpg picture by ngoan_album

Coi con có oai không? Cuối tuần con chở cả nhà đi chơi nè. ( Bị kẹt xe cả 4 hours nên Lina chán quá, la to, đòi ra khỏi carseat, nên được Ba cho làm bác tài...xế)

nov2029.jpg picture by ngoan_album

He he he....mắc cỡ quá hà,

nov1008.jpg picture by ngoan_album

A dô! Mẹ đó hả? ( cell phone của Lina là cái USB có speaker để nghe nhạc được)

nov1003.jpg picture by ngoan_album

Lina ôm đồ chuẩn bị đi tắm nè.

nov2012.jpg picture by ngoan_album

Để xem lang thang trên mạng chút coi có tin gì mới không nào?

nov1037.jpg picture by ngoan_album

Làm kiểu để chụp hinh cái nào.

nov1006.jpg picture by ngoan_album

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2007

Clip mua'

Hom nay Me Lina di lam nen khong the type TV ben WTT de dan vao bai post len duoc. Chi muon post clip Lina mua cho moi nguoi xem coi Lina mua co deo khong? Thay Lina vay la co the tuong tuong Lina nghich den muc nao roi ha.

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2007

Entry for November 16, 2007

Hom vua roi post slide hinh cua Lina chua duoc hom nay Me Lina post vao entry moi xem co thay doi duoc tinh hinh khong. Neu khong duoc thi chac la khong them choi voi Yahoo 360 nua dau. Chan qua, khong choi voi Yahoo 360 thi khong biet choi voi gi day nua. Mash cung chan ma may cai khac phai mo mam lai tu dau met qua.

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2007

Kể tội Lina.

Mấy hôm nay ít chụp hình Lina, trời lạnh lại không đi đâu hết. Mẹ Lina lại đi làm nên chỉ có vài tấm hình Lina nghịch phá trong nhà thôi.

Lina dạo này có 1 cái ngoan mà có rất nhiều cái hư. Hư nhất là dạo này Lina hay khóc nhè lắm. Chỉ vì biết có Ngoại sẽ chìu nên Lina muốn gì mà không được thì ngoác cái miệng ra khóc nhằm làm Ngoại mềm lòng để chìu theo ý Lina. Lúc Ngoại mới sang, Ngoại cứ khen Lina ngoan quá, không có 1 tiếng khóc. Giờ thì Lina hư quá, muốn gì là dược nấy. Trưa thì Ngoại ru ngủ là không chịu nằm xuống ngủ đâu. Thường là Lina phải đi ngủ khoảng 11:30, nhưng với Ngoại là phải cữ thứ 2 khoảng 1 giờ thì Lina mới chịu ngủ, nhưng cũng cực lắm. CỨ ngồi chơi, Ngoại bắt nằm xuống thì vẫn chiêu cũ mà hiệu nghiệm muôn thưở...khóc to thật là to. Mặc dù buồn ngủ nhưng mà cứ phải khóc phản đối đã.

Nhưng với Mẹ thì sao? Mẹ cho Lina nằm xuống, đắp mền lại, Lina nằm ngoan ngoãn, không khóc cũng không có ý định ngóc dậy nhằm khỏi ngủ ( Vì có làm thì kết quả vẫn không được theo ý Lina, vậy thì nghe lời Mẹ cho chắc ăn, để dành mấy giọt nước mắt dọa Ngoại và Ba). Rồi Lina nằm bi bô một hồi thì buồn tình ngủ. chỉ chút xíu thôi. Và Mẹ cho Lina ngủ vào giấc thường là 11:30'.

Tội tiếp theo là Lina rất là nghịch, suốt ngày đòi đi ra ngoài chơi, cứ kéo tay Ngoại tới cửa và nói : mở. Hoặc bắt Ngoại bồng trên tay và nhoài tới cửa để mở cửa. Nếu mà Ngoại không bồng tới thì nhè nhè khóc. Ngoại bồng tới thì hì hì cười. Cho dù có Mẹ ở nhà nhưng Lina vẫn không tới Mẹ đòi bồng hay nhè nhè khóc, vì Lina dư biết là Mẹ sẽ không chìu Lina đâu.

Tội này thì Lina có từ lâu và Mẹ không thể trị được. Mẹ bó tay với Lina thôi. Trước khi Ngoại qua vẫn vậy. Đó là cái tội ăn mà ngậm thức ăn không chịu nhai gì cả. chỉ có 1 chén cháo mà mất cả tiếng đồng hồ mới xong, đôi khi vẫn không hết nữa. Mẹ không cho ăn hết nếu quá 1 hour ăn.

Thôi kể tội Lina thì nhiều vô kể, nhưng có 1 cái là Lina chưa biết nói, nhưng hàng ngày khi muốn đi ị Lina đều chạy lại Ngoại kéo tay Ngoại hay là ôm chân Ngoại và đứng im. Vậy là Ngoại biết Lina có nhu cầu đi ị rồi. Mỗi ngày đi 1 lần thôi.

Cho tới bây giờ Lina vẫn không chịu để Ngoại và Mẹ tập bỏ tã. Mỗi lần cho Lina vào phòng vệ sinh si tè là Lina khóc, có lẽ hiểu nhầm là Lina không mắc ị sao bắt Lina ị. Thế là cái miệng của Lina la muốn bể làng luôn. Đang khóc mà Mẹ nói con khóc cho Mẹ chụp hình nha, vậy là im ngay nhưng giả đò mếu cái miệng cho Mẹ chụp xong hình thì cười toe toét.

Hôm nay Ba Mẹ cho Lina đi chợ mua thức ăn với Ba Mẹ. trên đường đi vì có chiếc xe chở xăng bị nổ nên bị kẹt xe. Đoạn đường đi thông thường chỉ mất khoảng 1 hour là tới. Vậy mà gần 4 hours mới tới nơi. Phần thì khi đi cũng trễ nữa nên trời hơi tối. Đến khi lâu quá thì Mẹ thấy tội cho Lina ra khỏi car seat và được ngồi ghế trước với Mẹ. Thật bất ngờ, Lina thấy máy bay trên trời và chỉ lên kêu " Bay". Wow, Mẹ bày có 1 lần thôi mà Lina vẫn nhớ. Nhưng bầu trời lúc đó xâm xẩm tối rồi chỉ thấy được đèn nhấp nháy của máy bay thôi, vậy mà Lina vẫn biết đó là máy bay.

Lina hư vậy đó cả nhà ơi. Đến khi nào thì Lina mới giỏi và ngoan đây?

<<\/div><\/embed><");To view this multimedia content, please enable Javascript./div>

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2007

Cuối cùng thì cũng xong 1 tuần đầu đi làm lại

Ngày mai được nghỉ nên hôm nay Mẹ Lina cho phép mình ngủ trễ 1 chút để blog bliet 1 chút.

Cũng may cho Mẹ Lina là chưa đi làm là mọi người đã biết mình hết rồi. Lại còn nhầm người nữa, đáng lý ra Mẹ Lina được đi làm cách đây 1 tháng kìa, nhưng lí do thì mọi người cũng biết rồi. Mẹ Lina biết là vì vô tình hôm nay được làm chung với 1 đồng nghiệp cũng mới vào trước mẹ Lina có 2 tuần thôi, nhưng theo như cô ta nói thì ngày mới vào mọi người đã hỏi cô ta có phải vợ của Ba Lina không?Cô ta trố mắt nhìn, không hiểu mọi người đang nói gì, sau đó mới hiểu ra và nói không phải.

Và đó cũng là lí do mà ngày đầu đi làm tất cả mọi người nghe về Mẹ Lina đều mong được gặp Mẹ Lina, xem như thế nào mà được ba Lina thổi phồng lên kinh thế. Gần như tất cả những người mà Mẹ Lina làm việc cùng đều đến bắt tay, tự giới thiệu và hỏi thăm hết. Và lại còn nói nếu có ai ăn hiếp Mẹ Lina thì báo cho họ, họ sẽ xử cho . Không những 1 lần mà rất nhiều lần, cứ luôn miệng hỏi: Are they nice to You? Và thêm câu này nữa: Do You like it? How do You think Your Job? blah blah blah.....

NGày đầu tiên hơi ngỡ ngàng với tất cả mọi việc, từ công việc đến cách làm việc....nhưng chỉ 30' sau thì Mẹ Lina đã nắm được 50% công việc cần phải làm. Sau ngày đầu tiên thì coi như 70% là biết và làm được còn lại là ngại không dám nói qua điện thoại. Nói rõ hơn là khi mình đi nghỉ break thì cũng phãi gọi báo, và trở lại làm cũng phải gọi báo, hay đi lấy chips mà trở lại bàn thì cũng phải báo cho surveilance ( bên bộ phận giám sát camera) là mình mang bao nhiêu chips....

Ngày thứ 2 do áp lực nên Mẹ Lina đành liều, nhớ lại hôm trước người hướng dẫn làm sao thì hôm nay copy lại, thế là được 1 lần thì lần sau không sợ nữa. Chỉ có 1 điều Mẹ Lina chả thích chút nào là họ không phát âm được tên của Mẹ Lina ( Thủy) mỗi khi Mẹ Lina gọi cho họ, vậy là họ hỏi lại, Mày tên gì? đánh vần làm sao?...nhưng vẫn sợ không dám gọi cho dispatch ( điều security guard) để gởi security tới hộ tống Mẹ Lina về pit ( chỗ làm). Rồi đến chiều thì không có ai để hỏi cũng ngại nhờ hoài nên Mẹ Lina lại liều thêm 1 lần nữa. Thế là làm OK.

Sang ngày thứ 3 thì sao? Sáng vẫn được làm chung, chiều bị đưa đi làm riêng ko có ai nhắc nhỡ, tự mình "run 1 pit" ( gồm 8 bàn). Nhưng Mẹ Lina nghĩ Mẹ Lina có thể tự làm 1 mình 1 pit lớn hơn ( 16 bàn) như vậy thì mình có việc làm thường xuyên hơn là ở không, chán lắm.

Qua ngày thứ tư thì cũng như ngày thứ 3 vì mãi tới trưa họ mới mở pit kia. Vậy là giai đoạn 1 coi như là OK rồi. Còn 2 giai đoạn khác nhiều responsible hơn, liên quan tới tiền bạc nhiều hơn ( 2 cái đó Mẹ Lina không thích, vì trách nhiệm và làm nhiều giờ hơn, cho dù trả lương hour nhưng chỉ muốn làm 8 hours thôi để còn về chơi với Lina nữa.

Dạo này do Mẹ Lina đi làm nên những gì cute của Lina mẹ Lina missed hết. Nhưng Lina dạo này hư lắm. Siêng khóc hơn, nhõng nhẽo nhiều hơn, chỉ vì biết là bà Ngoại sẽ chìu Lina mọi giá. Nhưng khi nhõng nhẽo với Mẹ thì không dai, vì biết là có khóc mải cũng không được gì, thôi nín cho chắc ăn. Suốt ngày Lina đòi Bà Ngoại dắt ra ngoài chơi. CỨ nắm tay Ngoại dắt tới cửa và nói : mở...mở...Ngoại không làm thì giở trò ....mít ướt ra. Ước gì Bà Ngoại đét đít Lina khi Lina hư ( nhưng ở trong nhà chớ ở ngoài thì không nên nếu không muốn bị 911 làm khó dễ).

Ngày mai Lina sẽ được Mẹ rèn lại, không cho thoải mái muốn gì là được nữa, chỉ mong 3 ngày Mẹ ở nhà với Lina thì sẽ hướng Lina vào nề nếp được ( cái này thì biết rõ là 70% là không được vào nếp rồi)

Chúc mọi người 1 tuần mới vui vẻ!

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007

Cảm giác ngày đầu đi làm

Thật là chán, ngày đầu tiên đi làm về mà sao giống như...nhỏng nhẽo vậy. Cả ngày ở chỗ làm thì thấy nhứt đầu kinh khủng, do tối hôm trước không ngủ được, lại phải ngửi mùi khói thuốc cả ngày, rồi lại phải luôn luôn nghe tiếng ồn ào của máy slot machine nữa.

Vừa về tới nhà thì cái đầu nhứt như bưng, Ba Lina mang thuốc giảm đau cho uống, vì Mẹ Lina thấy đau đầu quá nên nói cho em thuốc mạnh nhất. Ui chao ơi, thuốc mạnh quá nó quất Mẹ Lina 1 phát, tay chân bủn rủn, người toát mồ hôi thấy giống như bị gió vậy. Nằm hoài muốn ngủ 1 giấc xem có đở không. không đở chút nào hết nên mò dậy, ăn chút gì giờ có chút sinh khí thì mò vào blog, viết 1 bài về ngày đầu tiên, viết chút chút thôi,

Công việc tính ra thì rất dễ, để ý chút xíu là làm được, nhưng do nervous vì ngày đầu tiên làm việc với toàn bộ người Mỹ, chưa quen với lối làm viêc, và vì tiếng ồn của máy nên rất khó nghe mọi người nói, Thế mà Mẹ Lina vẫn có thể cười theo kiểu Fake it until You make it bắt mỏi cả miệng luôn. Biết sao giờ, cười trừ cho qua chuyện, Mẹ Lina không thích nhiều chuyện với những người lần đầu quen biết. Nhưng mà cũng phải nói là tất cả mọi người ( 98%) rất nice với Mẹ Lina, bởi vì Ba Lina đã nói rất nhiều về Mẹ Lina cho mọi người biết, và phần đông họ đều thích Ba Lina nên Mẹ Lina cũng phần nào cảm thấy đỡ nặng nề hơn.

Hôm nay Mẹ Lina làm runner, nghĩa là đi lấy chips về cho các bàn nào thiếu...

Bây giờ Mẹ Lina đã thấm thuốc rồi, phải đi ngủ để ngày mai tiếp tục sự nghiệp. Mong ngày mới đến mọi việc sẽ dễ hơn ngày đã qua. Mẹ Lina nói tiếng hơi bị nhỏ trong đó nên đó là big problems cho ngày hôm nay, ngày mai chắc phải xài tới phone nữa, cái này Mẹ Lina cũng ko thích lắm. MOng là sẽ có thêm tự tin làm việc tốt hơn.

Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2007

Chuẩn bị đi làm thôi!

Ngày mai là ngày Mẹ Lina mới thực sự biết chính xác mình phải làm gì trước và làm gì sau. Và ngày mai mới được thực tế công việc.

Thật ra Mẹ Lina cũng biết công việc là gì, nhưng chỉ nghe qua, và học qua lí thuyết thôi. Có thể nói sơ qua là Mẹ Lina sẽ làm trong casino cùng chỗ với Ba Lina làm. Hôm nay Mẹ Lina có thể bật mí tí chút về công việc mà chỉ cần nhai gum thì được hire như đã nói. Công việc chỉ là là.....gì nhỉ? Không biết nói sao cho suông nữa. Thôi thì biết gì nói đó nha. Chung qui là những ai thường hay chơi bài trong casino thì sẽ dễ tưởng tượng hơn. Mẹ Lina làm bên chỗ đổi chips để chơi bài. Nhưng có lẽ công việc đầu tiên được train vào ngày mai là Mẹ Lina sẽ mang chips tới bàn chỗ nào hết chips theo yêu cầu của supervisor ở mấy bàn đó. Và sau đó khi đã quen ( Mẹ Lina đoán vậy) thì có lẽ sẽ ngồi bên trong cage để đổi tiền cho players những người thắng hay thua mà còn chips mang đến để đổi ra thành tiền. và công việc sau cùng khi có thể nói là rành các việc kia thì sẽ chuẫn bị chips để cho người mới như Mẹ Lina mang ra bàn theo yêu cầu của supervsor hay pit mananger của pit đó. hehehe...thật ra từ nhỏ tới giờ Mẹ Lina chẵng biết tí gì về bài bạc cả, và dĩ nhiên là chẳng biết gì về chips.

Thôi thì ngày mai lên coi mình có khả năng làm gì và coi thử mọi việc sẽ ra sao. Không biết mai sẽ ra sao nhưng cả ngày hôm nay Mẹ Lina không thấy vui chút nào cả. Không phải không vui vì mai đi làm. Nhưng Mẹ Lina có chuyện không hay, có tâm sự nhưng không biết nói với ai, không biết ai sẽ hiểu cho mình. Và hơn thế nữa, Mẹ Lina sợ bị hiểu lầm ý mình muốn nói. Stresses !!!! Mai sẽ ra sao đây? Mẹ Lina đi làm liên quan tới tiền bạc cũng ko thích lắm. Rồi cũng hơi lo lắng không biết có get along với mọi người không nữa. Mẹ Lina không biết nhiều về cuộc sống bên này theo lối suy nghĩ của người Mỹ. Và hơn thế nữa Mẹ Lina không thích nghe và tham gia vào các cuộc 888 của người ta, không biết có bị cho là ko friendly không nữa. Thôi thì...cứ cười như fake it until You make it vậy thôi. Ai nói gì giả đò ko hiểu hehehehe......

Phải đi ngủ sớm rồi, phải chuẫn bị các thứ sẵn sàng từ tối hôm nay, sáng mai dậy chỉ việc bỏ vô giỏ và thay đồ đi thôi. Không biết Mẹ Lina có thể lên sơm được không nữa. Ngày đầu thế nào cũng sẽ có kinh nghiệm cho sau này thôi nhỉ.

Cố lên !!!!!!!Tự tin lên !!!!!!! Tự an ủi mình vậy.

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2007

Clip tự cho mình ngoan của Lina!

Lina đang làm trò của Lina đó.

Entry for Nov, 07

Dạo này Mẹ Lina lười viết blog cho Lina quá đi. Lina dạo này biết đi nhiều rồi, không những đi bình thường, chậm chậm mà là chạy nữa rồi. Nhớ lại từ ngày đầu Lina biết đi cho đến khi có đủ tự tin bước đi 1 mình mà không cần cầm tay ai hết rất là lâu. Lina đã đứng chựng rất lâu, và có thể đi lại trên giường rất vững, vậy mà khi cho xuống đất là không dám bước đi một mình, mỗi lần muốn đi đâu là bò tới Ngoại hay Mẹ hay Ba mượn tay để dắt đi. Nhưng....khi mượn được ngón tay của ai rồi thì....chạy thôi, không đi. Rồi 1 hôm Mẹ Lina "lừa" Lina, đứng trước mặt Lina để khuyến khích Lina bước tới và khi Lina bước tới thì Mẹ Lina lại đi lùi và cứ thế Lina lại thích thú vừa đi vừa cưới khoái chí, và đi được rất xa. Vài lần như vậy là Lina biết đi luôn.

Clip Lina đang tập đi với Bà Ngoại nè: Rất là nhát!

Đây là clip Lina lắc...gì thì không biết tại Lina thấy Mẹ lắc vòng, rồi đòi lắc thế là...cũng lắc luôn

Mỗi lần cho Lina đi shopping Lina không chịu ngồi trong shopping cart và cũng không cho bồng trên tay. Cứ là tuột xuống đi 1 mình thôi. Cho đứng xuống rồi thì lon ton đi 1 mình tới bất cứ chỗ nào thích thì đi. Nếu thấy có toys thì....a lê hấp nhào tới. Khi chưa biết đi hay mới đi được thì hăng lắm, cứ là không cho ai bồng cả, đi 1 mình thôi, giờ thì đòi bồng lại rồi.

Hôm nay khi Mẹ đang bồng Lina để nựng và đùa với Lina, Lina đột ngột ôm măt Mẹ ...kiss 1 cái rồi chuyển sang....cắn Mẹ 1 cái đau ơi là đau luôn làm Mẹ muốn> Mẹ giả dò khóc và nói: UI Lina cắn Mẹ đau quá! thế là ngay lập tức....chuyển lại thành kiss cho đến khi Mẹ hết khóc mới thôi.. Và thêm 1 chuyện nữa, chiều nay bà Ngoại 5 ( em bà Ngoại) gọi cho Ngoại, khi Lina nghe tiếng chuông DT là lật đật tới ngay Tivi lấy cái USB của Mẹ hay dùng cho Lina nghe nhạc lúc nhỏ, và Lina bỏ lên tai và...." a..zô.." rất dễ thương. MẸ quá bất ngờ, vì vô tình 2 ngày trước Mẹ cũng thấy Lina bỏ cái đó lên tai nhưng ko đoán ra là làm cell phone, và cũng bất ngờ vì Mẹ hay dùng speaker phone và Ba cũng vậy mỗi khi xài cell phone. Vậy là có lẽ Lina copy bà Ngoại khi thấy Ngoại nói điện thoại ( Ngoại không biết bật speaker lên). Đó là Lina, Lina hôm nay không chừa ngóc ngách nào trong nhà cả. Sáng ngủ dậy, bước xuống giường là dõi mắt tìm đôi giày để mang vô. Tìm xong rồi thì cầm giày ra đưa Ngoại hay Mẹ. Vậy là biết rồi, mang vô cho con chớ còn gì nữa.

Thương con nhiều lắm Lina ơi. MẸ cứng rắn với con, rèn con để con trở thành con ngoan nha. Lina đừng hỗn nha con, ngoan ngoãn nghe lời mọi người nha con.

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2007

COOL pictures!

Hôm nay Mẹ Lina hơi bị giỏi chút xíu ( dậy sớm, điều này chưa từng xảy ra nếu không bắt buộc phải dậy), vì Mẹ Lina không ngủ lại được, và cũng muốn train mình dậy sớm phòng trường hợp schedule phải đi làm sớm thì cũng không khó khăn lắm khi bắt đầu đi làm thực sự.

Hôm qua Lina đi xuống nhà dì Kim ( cousin của Mẹ Lina) ở Lewisville và Lina có vài tấm hình mới post cho cả nhà xem hình mới của Lina coi Lina có "COOL" không?

Image039.jpg picture by ngoan_album

Image036.jpg picture by ngoan_album

Image034-1.jpg picture by ngoan_album

Lần đầu con cầm bút để ký các hợp đồng đó, Chán ghê, mỏi cả tay luôn.

nov071.jpg picture by ngoan_album

nov072.jpg picture by ngoan_album

nov069.jpg picture by ngoan_album

Sáng sớm thưởng thức chút (cafe) nước buổi sáng đê ( kèm theo bàn chải đánh răng)

nov060.jpg picture by ngoan_album

Tóc tai bù xù thế mà Lina cứ đòi đi chơi thôi

nov056.jpg picture by ngoan_albumnov051.jpg picture by ngoan_album

Làm duyên cái nào

nov042.jpg picture by ngoan_album

nov038.jpg picture by ngoan_album

Lần đầu Lina tự xúc ăn đó.

nov034.jpg picture by ngoan_album

nov035.jpg picture by ngoan_album

nov036.jpg picture by ngoan_album

nov033.jpg picture by ngoan_album

nov032.jpg picture by ngoan_album

Lại phá nữa rồi. Cả nhà có thể tưởng tượng ra Lina phá mức nào rồi ha

nov028.jpg picture by ngoan_album

nov026.jpg picture by ngoan_album

Lina đang ôm em meo meo của Lina để ru em ngủ đó

nov020.jpg picture by ngoan_album

Lina có hư không cả nhà? Lina không chịu ăn mà khóc la om sòm đó. Cười Lina đi cả nhà ơi.

nov006.jpg picture by ngoan_album

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2007

Lina at Playground, slide !

Để xem lần này post bên photobucket được ko nha

Thế là kết thúc 4 ngày nghe giảng moral!

Phù phù phù....Xong 4 ngày nghe giảng moral muốn mệt đứt hơi luôn. Cho tới hôm nay Mẹ Lina mới có dịp ngồi vào máy update blog chút xíu xiu. Mẹ Lina sẽ kể hành trình 4 ngày đầu đi làm cho cả nhà nghe nha.

Ngày thứ 2: Sáng 4:45 sáng Mẹ Lina phải thức dậy ( tối đi ngủ lúc 1.am) rồi chuẩn bị để lên đường, đường từ nhà lên chỗ làm thì chỉ mất 20' thôi. Nhưng vì là ngày đầu tiên nên Mẹ Lina sợ trễ. Và vì orientation sẽ ở head quater cách cty 92 miles. Mà bắt đầu lúc 8 giờ nên tất cả phải lên xe bus đi lên đó khoảng 2 hours. Thì từ cty phải xuất phát lúc 6 giờ. Vậy là Mẹ Lina phải bắt đầu ra khỏi nhà lúc 5:15 cho chắc ăn. Ui chao, từ hơn 1 năm nay Mẹ Lina đâu phải dậy sớm dữ vậy. Gần đây lại toàn dậy trể thôi, 9 giờ mới dậy. Vậy mà giờ phải dậy sớm khổ ơi là khổ

Lên đó toàn bộ 3 ngày đều toàn nghe giảng moral thôi. Nào là vì đâu có cty, cty giàu có thế nào?...benefit cho employee như thế nào?....

Ngày thứ 3 thì đỡ hơn 1 chút, vì giờ orientation bắt đầu lúc 9 giờ nên còn đở hơn chút xíu xiu. Lại đến chuyện khác, hỏi xin tiền của nhân viên hàng tháng để giúp cho người nghèo ( Người bản địa, Native American chớ có phải cho tất cả mọi ngưởi đâu). Rồi bắt kí giấy mua bảo hiểm cho toàn bộ dịch vụ...ticket, divorce,I.D theft...1 tháng cho part time thì $10 ( cái này chả làm được gì cho mình cả, vì gọi tới họ thì họ nói họ ko làm được điều này). Toàn bộ cả ngày toàn là hỏi tiền thôi. Và có 1 điều nữa là dạy đời người ta, thuyết giảng ko nên tức giận, mặt lúc nào cũng phải cười ( bộ mặt cty mà) nếu ai chưa cười bao giờ, hay không biết cười hay là ít cười thì..."fake it until You make it" đó là lời họ dạy đấy. Nếu có bực mình thì mang về nhà đổ lên người nhà của mình đó, đừng làm khách hàng nghĩ ko hay về cty của mình...blah..blah...( mình ko xấu thì ko sợ người ta nói xấu mình, phải ko cả nhà? heheh)

Ngày thứ 4 thì cũng bắt đầu lúc 9 giờ ( đi lúc 7 giờ) ngày này thì toàn bộ nhắc lại những gì đã nói 2 hôm trước. Rồi buổi chiều lại bắt new employees đi tuor lên chỗ capital của họ, giới thiệu history của họ, khoe những người famous xuất thân từ Indian ( native american) heheheh..toàn những người mình chưa nghe bao giờ cả, mà cũng đúng có quan tâm tới ai đâu mà biết có nghe về họ...hehehehe

Qua ngày thứ 5 thì đỡ hơn rất nhiều, nhưng ngày này là ngày orientation về cty. Chán chưa? vì lần này bắt đầu lúc 9 giờ nhưng tại cty, nên Mẹ Lina được ngủ đến 8 giờ luôn.. Ngày hôm nay chỉ có 1 điều mà Mẹ Lina thấy có ý nghĩa và quan trọng cần thiết cho công việc thôi. Còn lại cũng là toàn chuyện bá láp ko thôi, nào là đây là the best company....to work for...

Nói chung là toàn chán và chán không thôi. Mẹ Lina chỉ muốn biết sơ về cty rồi thì muốn được train cho công việc thôi. Chớ chả muốn nghe gì cả, toàn là đòi tiền và đưa cty của họ lên tới mây xanh thôi. Toàn quan liêu không hà.

Mọi người đừng cười Mẹ Lina nha, chưa làm mà đã nói xấu cty rồi. hehehe...thì cũng từ cái nguồn nơi Ba Lina thôi. ĐỪng ai méc mấy sếp ( xó) của Mẹ Lina nha.

Toàn bộ 4 ngày chán, nhưng buồn 1 nổi là ngày đầu đi về, suốt cả ngày Mẹ nhớ Lina, Lina nhớ Mẹ cứ hành bà Ngoại, bắt bà Ngoại dắt ra vô từ phòng ngủ ra bếp..rồi ngược lại. Mặt Lina buồn buồn, miệng thì ư ứ muốn khóc. Buổi trưa bình thường là ngủ lúc 11:30 nhưng Lina nhớ Mẹ, ko chịu ngủ tới 1 giờ mới ngủ. Mẹ tưởng khi Mẹ về Lina sẽ mừng lắm chớ. Nào ngờ Lina không thèm nhìn mặt Mẹ luôn. Khi thấy Mẹ ở cửa, Lina chớm cười chút xíu rồi quay mặt coi Tivi, Mẹ chạy lại phía TV đứng để nhìn Lina thì Lina quay mặt đi hướng khác. Mãi tới gần tối khi Mẹ Lina đang nấu ăn trong bếp, Lina cứ chạy vào ôm chân, rồi đi rồi vô ôm chân Mẹ thấy thương lắm.

Cho tới hôm nay thì đỡ rồi, Lina cũng quen không có Mẹ ở nhà. Nhưng ngược lại Lina hư lắm, hỗn với Ngoại, với Ba. Lại chạy lung tung trong nhà phá phách. Bây giờ trong nhà không hề có chỗ nào có thể yên tâm để Lina chơi hết, vì Lina sẽ tìm cách thoát ra và chạy thôi. Nhưng Lina chừa mặt Mẹ ra, vì với Mẹ Lina không đòi được gì hết nếu Mẹ không cho là không cho nên Lina cũng biết điều, nếu khóc đòi mà không được thì....nín, có đòi cũng không được gì thôi nín cho chắc ăn hihihi...

Nói xấu Lina hoài mà không khen Lina thì tội, Lina chưa biết nói nhưng Lina biết hát rồi. Bài hát nào cũng thuộc cả, khi nghe trong DVD hay nghe Mẹ và Ngoại hát là hát theo,và còn lắc mông và múa nữa. Tay múa thì dẻo lắm. Chỉ tiếc là Mẹ Lina không tài nào tape video đó được, vì Lina không bao giờ đứng yên và chạy lung tung nên ko thể nào quay được cả.

Hôm nay hơi trễ rồi, nếu mai có time Mẹ Lina sẽ post vài tấm hình mới của Lina cho mọi ngưởi xem nha. Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ nha.