Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Bài thơ của Mẹ!

Bà Ngoại Lina thấy bài thơ này trên tờ báo, biểu cháu Nội gỏ lại vào máy để gởi cho Mẹ Lina và mấy dì ở xa. Mẹ Lina đọc thấy hay hay nên chép vào đây để mọi người cùng đọc nha

P/s: Anh họ của Lina chắc ko thấy tên tác giả, hay là ko nhớ để gỏ tên tác giả 2 bài thơ, mọi người thông cảm nha

Bao suy nghĩ

                                                                                 Tặng các con

 

Mẹ ghi vào đây dòng thư bé nhỏ

Gởi các con yêu quý ở trên đời

Tuổi xuân tàn theo mái tóc trắng ngời

Dĩ vãng đi qua thời gian lặng lẽ

 

Các con ạ! Ai thương con bằng mẹ

Dưỡng nuôi con từ hòn máu đỏ tươi

Đến hôm nay con đã thành người

Mẹ phải chịu biết bao gian khổ

 

Con càng khôn mẹ phải lo tần tảo

Chạy ngược xuôi buôn bán để nuôi con

Từ sáng mai cho đến lúc hoàng hôn

Đông lạnh, mưa rơi, bão bùng buốt giá

 

Cho đến những ngày oi bức hạ

Một nắng hai sương dầu dãi một mình

Các con đau mẹ đau cả thân mình

Các con khóc mẹ như tim tan vỡ

 

Xa các con lòng ngập tràn nỗi nhớ

Một ngày qua mà tưởng một năm

Cứ ra vào đêm cũng chẳng yên nằm

Lòng phập phồng lo âu bao suy nghĩ

 

Mẹ sợ các con chưa đủ trí

Tuy có tài mà phúc đức mong manh

Các con hôm nay sự nghiệp đã thành danh

Phải nhớ tới những ngày xưa cực khổ

 

Con có tiền phải chi tiêu cho đúng chỗ

Bớt ăn chơi để bố thí phóng sanh

Giúp đỡ người ta với tấm lòng thành

Để tạo phước sau này an lạc

 

Tình cảm quý không phải là tiền bạc

Vì tình thương mới cao quý con ơi

Là con người phải trung hiếu trọn đời

Gieo nhân lành sau này con hưởng quả

 

Mắc nợ tiền mình phải lo trả

Nợ mang khó lắm đấy con ơi

Năm ba năm mẹ sống với cảnh đời

Giờ hiểu ra mẹ thường lo sám hối

 

Tu phước lành con cái hưởng về sau

Mẹ chẳng mong chi đến cảnh sang giàu

Mẹ chỉ cần thân lành mạnh khỏe

Vì giàu có mà ốm đau càng khổ

 

Nằm nệm nhung mà nhức nhối toàn thân

Cứ lo âu sống chết mãi phập phồng

Rồi ra đi với hai bàn tay trắng

Tấm thân tàn nơi núi ngàn yên vắng

 

Nào bạc vàng có cứu được đâu

Thà thảnh thơi chằng có khổ sầu

Hồn thanh tịnh chẳng buộc ràng cái chết

Các con hãy cố nghe lời mẹ nhé!

 

Không ăn chay các con phải phóng sanh

Cứu muôn loài thì sống mới an lành

Con bố thí cúng dường cho chư Phật

Của bố thí không bao giờ bị mất

 

Cũng như con đem gửi ở ngân hàng

Một ngày kia phúc báo đã vẹn toàn

Tiền bố thí sẻ về con trở lại

Mẹ khuyên các con chớ nên ngần ngại

 

Cả đời chẳng dám đi đâu

Cả đời chẳng niệm một câu di đà

Suốt đời cửa Phật lánh xa

Chăm chăm ở nhà tiền tích bạc vơ

Đến khi nhắm mắt nằm chờ

Hai tay buông xuống chẳng vơ được gì

Khi hồn thác xuống âm ty

Diêm Vương tra hỏi biết gì mà thưa

Con cháu đưa hồn lên chùa

Phật thấy vô đạo chẳng ưa được hồn

Gọi là che mắt thế gian

Tính toán gọn nhẹ là đưa lên chùa

Phật thấy vô đạo chẳng ưa

Cho nên hồn phải bơ vơ nhở nhàng

Trước kia hồn ở trần gian

Tích bạc tích vàng biết bạc là đâu

Chỉ chăm tính toán làm giàu

Suốt đời chẳng niệm một câu di đà

Bây giờ hồn đến với ta

Đức Phật di đà chẳng biết là ai

Xét kẻ vô loài chẳng cứu làm chi

Hồn mà nhân đạo tu chi

Di đà Phật Tổ người thì vẫn sinh

Các già đã hiểu nghĩa kinh

Tôi xin tâm tình kể chuyện mấy câu

Cửa Phật linh ứng nhiệm màu

Lễ chùa lễ Phật nhớ câu đạc truyền

Ai ơi cứ ở cho hiền

Tu nhân tích đức trời đền công cho

Xin đừng giữ lối bo bo

Kể cùng kể khổ bệnh phù chẳng thương

Chớ nên khoanh độc tai ương

Tranh chấp trên dưới chẳng nhường cho nhau

Chớ nên độc ác cơ cầu

Làm điều bất chính nói câu gian tà

Một lòng trọng mẹ kính cha

Kính trên nhường dưới mới là người tu

Tôi chúc các cụ tưởi gia

Sống lâu muôn tuổi để mà hưởng vui

Ngắm xem phong cảnh trên đời

Dù hay dù dở có người có ta

Ngắm xem các cụ tuổi già

Tám chín mươi tuổi được là bao nhiêu

Mà ta bủn xỉn chắt chiêu

Mà ta cặm cụi sớm chiều lo toan

Tuổi già mà được an nhàn

Đi chùa lễ Phật độ an tuổi già

Trước là độ được thân ta

Sau là con cháu đồng gia được nhờ

Già chăm lễ Phật đi chùa

Để mà sám hối trước kia tội tình

Mai sau chết xuống diêm đình

Bao nhiêu tội tình nhẹ bớt thanh tao

Cuộc đời cũng chẳng là bao

Tật kia chứng nọ ai mà khỏi đâu

Mua vui chén rượu miếng trầu

Chị em trò chuyện những câu tâm tình

Mỗi người có một gia đình

Mỗi người có một sự tình khác nhau

Người thì khổ, người thì giàu

Người thì con cháu trước sau thuận hòa

Người thì khinh mẹ khinh cha

Đó là nghiệp chướng, đó là tình duyên

Người thì con cháu chẳng hiền

Rượu chè trộm cắp không yêu của nhà

Cho nên nghi ngại gần xa

Cho nên sức khỏe tuổi già kém đi

Cuộc đời ai chẳng biết suy

Mỗi người mỗi cảnh ai thì giống ai

Người thì quần rộng áo dài

Chuyền vàng chuổi ngọc hoa tai lược là

Người thì con kiếm chẳng ra

Ăn nhiều con cháu nói ra lẩm cẩm

Người thì tính toán trước sau

Tiền dư bạc tích vẫn chăm làm giàu

 

Hãy cố lên nghe lời mẹ khuyên răn

Đừng để mai này hối hận ăn năn

Nước tới ngực làm sao con nhảy kịp

Đường đạo các con nên bước tiếp

Rồi mai này hạnh phúc sẽ vẹn toàn

Mẹ để trên đời dù cả kho vàng

Cũng không bằng cho các con phước đức

Mẹ chấp nhận tu hành là khổ cực

Cực khổ qua hạnh phúc sẽ tràn đầy

Bao nhiêu lời mẹ gửi gắm vào đây

Mong các con suy nghĩ mà học hỏi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Mẹ chồng tôi

 

Nhớ thuở xưa con về làm dâu mẹ

Tuổi dại khờ còn dáng vẻ ngây thơ

Bao khó khăn đang phía trước đứng chờ

Mẹ thương trẻ nên dỗ dàng dạy bảo

Hai mươi năm rồi lặng lẽ trôi qua

Con đã học bao nhiêu điều xử thế

Học từ mẹ người mẹ chồng đáng kính

Đã xem con như con gái của mình

Từ dáng đi lời nói nết nằm ngồi

Mẹ từ tốn không bao giờ la mắng

Con khôn lớn từ tấm lòng của mẹ

Mẹ khoan dung độ lượng biết bao nhiêu

Có làm mẹ mới hiểu lòng của mẹ

Có nuôi con thơ mới biết công sinh thành

Hạnh phúc thay tôi có hai bà mẹ

Cả mẹ tôi và có cả mẹ chồng.

 

Sưu tầm 

 

 

 

 

4 nhận xét:

  1. Hai bai tho hay qua ,nhung cai bai me chong chac co nhieu nguoi phan doi qua chi oi ,haha . J/k

    Trả lờiXóa
  2. Chị không hiểu tại sao cháu chị lại type bài này vô nữa hihihihi...

    Trả lờiXóa
  3. uh, bài đầu dài quá nên khi tui copy, tui chả nhớ có bài thứ 2. Với lại...ai tu chín kiếp mới gặp được người Mẹ chồng như trong bài thứ 2 bà nhỉ.

    Trả lờiXóa