Thứ Hai, 24 tháng 12, 2007

EMERGENCY ROOM on December 24, 2007

Tối ngày 23 tự nhiên Lina bị sốt sau khi tắm xong, thấy Lina lạnh run Mẹ cứ nghỉ tại nhiệt độ trong nhà lạnh nên Lina lạnh. Không ngờ tối đó Lina ngủ không được, cựa qua cựa lại nằm không yên. Mẹ đi ngủ trễ do Mẹ phải đan cái khắn choàng tặng người làm chung dịp sinh nhật cô ấy. Cả ngày đó Lina không chịu đi ị, tối lại mệt ngủ sớm tưởng Lina ngủ ngoan, ai ngờ khoảng 10 giờ khuya thì Lina thức dậy miệng nói bi bô. Ngoại vô với Lina và dịnh ru Lina ngủ lại. Lina không chịu, cười nói suốt. Ngoại lại ngửi thấy mùi......thui thúi, Ngoại kêu Mẹ vô coi có phải Lina ị trong tả không? ( Hàng ngày Lina ị 1 lần/ngày) Mẹ vô bồng Lina lên, thì Lina đã ị chút xíu ra tả rồi. MẸ bồng cho Lina ngồi bô, Lina ngồi mà không chịu ị. Cứ bi bô nói chuyện, mãi 1 lúc sau mới chịu ị. Ị xong rồi Mẹ hỏi " Xong chưa? Mẹ lau đít cho con nha?" " NHau" ( NO) Lina trả lời. Mẹ hỏi tại sao Nhau? Lina nói 1 mạch Mẹ chả hiểu gì hết. Sau 1 hồi năn nỉ thì Lina mới cho lau. Mẹ mới thấy 2 gò má Lina đỏ hoe, kiểm tra trong người thấy nóng ran. Mẹ lật đật cho Lina uống thuốc và cho đi ngủ lại. Nhưng cả đêm ko ngủ ngon nên Lina ngồi dậy hoài thôi. Mẹ cho nằm với Mẹ Lina lại ko ngủ được lăn qua lăn lại làm Mẹ cũng ko ngủ được, hôm sau đi làm mệt ơi là mệt. Sáng Mẹ đi làm thì Lina cũng bớt sốt rồi. Nhưng khi Ba về thì khoảng 1 giờ Lina sốt cao quá Ba sợ phải mang Lina đi tới phòng cấp cứu.

Trong lúc đó ở chỗ làm Mẹ cứ nhầm lẫn suốt thôi, bình thường có nhầm thì tí xíu thôi, rồi Mẹ biết sửa. Nhưng hôm nay Mẹ không thể nào biết tại sao, các con số cứ xuất hiện vô tri vô giác, Mẹ nhìn số mà ko biết nó từ đâu ra, tại sao có số đó, số đó có đúng ko?....Phải cần tới 3 người nữa giúp Mẹ thì Mẹ mới có số cần phải có. Mất 1 hour cho mistake đó. Trong khi với nươời khác thì chỉ mất 15 phút hay ít hơn. Vậy là thay vì nghỉ lunch vào lúc 1:00 thì 1:45 Mẹ mới được nghỉ. Vừa ra tới break room. Mẹ gọi cho Ba ngay thì mới biết là Ba đang mang Lina vào Bệnh viện. Mẹ hết hồn, ăn cơm ko trôi. Mẹ lật đật đi xin Sếp cho về sớm. Nghe tiếng Lina khóc trong phone mà lòng Mẹ rối bời. sau hơn 20 phút thì Mẹ ra khỏi chỗ làm. Chạy xe từ casino ra tới freeway có 1 người chạy trước Mẹ. Họ chạy chậm làm Mẹ bực mình ko thể tưởng, cứ muốn nhấn còi cho họ chạy nhanh. Ko vượt mặt được vì đường 2 chiều. Sau khi tới đoạn đường có 2 lanes, Mẹ chạy lane khác và nhấn ga cho thật mạnh làm vỏ xe cạ xuống đường bốc khói. Ra được freeway rồi thì Mẹ chạy như bay. Tới BV, mẹ chạy vô thì biết Lina đang được BS khám. Lina khóc Mẹ nghe và theo tiếng khóc tới phòng. Lina nhìn Mẹ ra vẻ méc Mẹ là Lina đang bị ông BS người Ấn đó ăn hiếp....Sau 1 hồi chậm chạp khám, ông ta nói sẽ quay lại làm xét nghiệm cổ họng cho Lina. Đợi khoảng 15 phút sau thì cô y tá đến. Vừa bước tới cửa phòng, chưa kịp gì hết Lina đã vội ôm Mẹ la thiệt là to, khóc to lắm. Mẹ cứ an ủi Lina là cô y tá không làm gì hết chỉ muốn Ba kí vào giấy thôi. Lina không yên tâm vẫn khóc, nhưng mãi không thấy cô y tá làm gì nên Lina yên tâm chút. Cuối cùng BS phán Lina bị viêm tai trái. Cho uống thuốc 10 ngày rồi hẹn BS của Lina khám lại coi bớt chưa. Vậy là ngày 24 trôi qua trong lo sợ. Mọi chuyện ko suôn sẻ suốt cả ngày. Ở chỗ làm của Mẹ thì có 1 ông khoảng 60 tuổi mất do stroke. Rồi người đồng nghiệp bịnh và hơn thế nữa là Lina bị bịnh.

Dạo này Lina biết phun nước, thuốc, thức ăn ra khỏi miệng rồi. Nên khi cho Lina ăn, Lina ngậm trong miệng chút xíu là nhả ra thôi. Hỏi tới thì suốt ngày " Nhâu" "Nhâu"....

Ba và Lina có quà Noel bất ngờ cho Mẹ. Mẹ chỉ có quà cho Lina mà không có cho Ba.

Bây giờ Mẹ phải canh cứ 8 hours là cho Lina uống thuốc. Tối nay thế nào Lina cũng quậy Mẹ cho coi. vì Lina ko chịu ăn bụng đói sẽ khóc cho coi. Nhưng Mẹ thương con nhiều lắm.

Giáng sinh của nhà mình là vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét