Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007

Cảm giác ngày đầu đi làm

Thật là chán, ngày đầu tiên đi làm về mà sao giống như...nhỏng nhẽo vậy. Cả ngày ở chỗ làm thì thấy nhứt đầu kinh khủng, do tối hôm trước không ngủ được, lại phải ngửi mùi khói thuốc cả ngày, rồi lại phải luôn luôn nghe tiếng ồn ào của máy slot machine nữa.

Vừa về tới nhà thì cái đầu nhứt như bưng, Ba Lina mang thuốc giảm đau cho uống, vì Mẹ Lina thấy đau đầu quá nên nói cho em thuốc mạnh nhất. Ui chao ơi, thuốc mạnh quá nó quất Mẹ Lina 1 phát, tay chân bủn rủn, người toát mồ hôi thấy giống như bị gió vậy. Nằm hoài muốn ngủ 1 giấc xem có đở không. không đở chút nào hết nên mò dậy, ăn chút gì giờ có chút sinh khí thì mò vào blog, viết 1 bài về ngày đầu tiên, viết chút chút thôi,

Công việc tính ra thì rất dễ, để ý chút xíu là làm được, nhưng do nervous vì ngày đầu tiên làm việc với toàn bộ người Mỹ, chưa quen với lối làm viêc, và vì tiếng ồn của máy nên rất khó nghe mọi người nói, Thế mà Mẹ Lina vẫn có thể cười theo kiểu Fake it until You make it bắt mỏi cả miệng luôn. Biết sao giờ, cười trừ cho qua chuyện, Mẹ Lina không thích nhiều chuyện với những người lần đầu quen biết. Nhưng mà cũng phải nói là tất cả mọi người ( 98%) rất nice với Mẹ Lina, bởi vì Ba Lina đã nói rất nhiều về Mẹ Lina cho mọi người biết, và phần đông họ đều thích Ba Lina nên Mẹ Lina cũng phần nào cảm thấy đỡ nặng nề hơn.

Hôm nay Mẹ Lina làm runner, nghĩa là đi lấy chips về cho các bàn nào thiếu...

Bây giờ Mẹ Lina đã thấm thuốc rồi, phải đi ngủ để ngày mai tiếp tục sự nghiệp. Mong ngày mới đến mọi việc sẽ dễ hơn ngày đã qua. Mẹ Lina nói tiếng hơi bị nhỏ trong đó nên đó là big problems cho ngày hôm nay, ngày mai chắc phải xài tới phone nữa, cái này Mẹ Lina cũng ko thích lắm. MOng là sẽ có thêm tự tin làm việc tốt hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét