Hiển thị các bài đăng có nhãn buồn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn buồn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Buồn! Giận!!!!

Hôm nay Mẹ thật buồn. Buồn vì Lina làm 1 chuyện mà Mẹ không thể ngờ là con lại làm vậy.

Hôm nay sau khi đón con về thì Ba Mẹ quyết định dắt con vô Burlington Coat Factory để tìm coi có cái áo khoác nào mỏng, và giá rẻ rẻ tí không để mua cho con mặc ở trường, vì lần vừa rồi con làm mất áo. Sáng nay đưa con tới trường thấy phòng học quá lạnh. Khi vô đó đi vòng vòng coi đồ. Tới gần chỗ để giày, Mẹ loay hoay tìm xem có kiểu dép nào đẹp  mà mang thoải mái mua cho Ngoại để Ngoại mang khi mặc áo dài. Lina chạy vòng vòng, đi tới đi lui....Lina biết chỗ để vớ da loại xài 1 lần dùng để cho khách hàng mang vô thử giày, vậy là con lấy 1 chiếc vớ. Lui cui ở đâu mà mang nó bỏ vô trong váy của mình ( ko có túi nên Lina bỏ từ trên xuống cho nó nằm giữa quần underwear). Khi đi về nhà con vô trong toilet, vừa lúc Mẹ đi ngang thấy con lấy từ trong quần ra. Ui cha mẹ ơi, Mẹ bực mình không thể tả. Món đồ đó ko có giá trị gì, nhưng Mẹ buồn vì con có tính gian, lại còn tìm cách nhét vào đồ để ko bị phát hiện. Điều mà Mẹ luôn luôn cố gắng dặn dò, dạy dỗ con không bao giờ được lấy món đồ gì không phải là của mình. Tới cửa hàng thì phải trả tiền, ko được lấy đồ mà ko trả tiền.....Mẹ buồn vì đây là mầm mống của sự gian dối. Thế là Mẹ kêu Ba vô coi. Cả Ba và Mẹ bực lắm, Ba la con, dạy con. Mẹ thì cứ gặn hỏi con học ở đâu. Vì từ hồi nào tới giờ con chưa bao giờ làm điều này ( lấy chiếc vớ này cầm trên tay khi còn ở trong store thì có, nhưng còn giấu trong quần thì không). Mẹ hoang mang không biết phải làm sao, phải dạy con thế nào, phải nói sao cho phải. Mẹ không biết nên nói gì với con, phải làm sao để con sợ và sẽ không bao giờ tái phạm nữa....? Lúc này không biết phải làm sao cho đúng, đánh con ư? đánh con thì con có ghi nhớ trong đầu ko hay là con sẽ lì đòn? Lúc đó Mẹ chỉ biết khóc thôi.

Rồi Mẹ quyết định đợi Mẹ nguôi cơn giận Mẹ sẽ từ từ nói với con. Còn Ba cũng vậy, Ba thì nói chuyên gì sẽ xảy ra nếu con ăn cắp. Mẹ sau 1 hồi bớt giận Mẹ mới từ từ hỏi con tại sao làm vậy, thì con trả lời con không thấy giá. Mẹ nói mặc dù không có giá con cũng không được lấy mang ra khỏi tiệm. Mẹ lại nói lấy đồ của người khác không phải của mình là người không tốt. Mẹ hỏi con khi con lấy đồ của người ta con cảm thấy thế nào? Con có vui và yên tâm hay là con lo sợ sẽ bị la? Con nói không. Mẹ lại hỏi khi con làm gì sai thì cảm giác của con thế nào? Và khi con ko làm gì sai thì cảm giác của con thế nào? Khi con lấy đồ của người ta con có biết đó là sai không? Rồi Mẹ lại dặn lần sau nếu có lần nào đó mà con muốn lấy bất cứ một món đồ nào đó của ai thì trước tiên con nên nghĩ ngay là nếu con làm vậy thì con có làm Ba Mẹ vui hay không? Nếu con nghĩ rằng sẽ làm Ba Mẹ phiền lòng, buồn thì con sẽ không làm nữa, đúng không?

Mẹ không biết như vậy là đủ chưa, nhưng hàng ngày Mẹ sẽ luôn luôn dặn dò con không được lấy đồ của ai hết, đó là tội ăn cắp, hư lắm....Mẹ chỉ mong hàng ngày nghe hoài sẽ nhắc nhở con trở thành người tốt, người thật thà.

Phải nói là từ hồi nào tới giờ con chưa bao giờ lấy đồ của ai hết. Mẹ không biết có phải con thấy ai khác làm thì con bắt chước hay con thấy trên phim, tivi ở nhà người ta....

Giờ Mẹ chị mong Lina chỉ phạm lần này, và sẽ luôn ghi nhớ không dám tái phạm nữa.

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Tội của Mẹ không thể nào tha thứ được

Chưa từng thấy ai làm Mẹ mà đoảng như Mẹ, vô ý vô tứ như Mẹ. Mẹ thật là hư, không xứng đáng làm Mẹ của Lina mà.

Cũng may nhờ Ơn Trên che chở cho Lina, phù hộ cho con không bị gì ( lạy Trời). Cả ngày hôm nay sau khi phát hiện ra Mẹ cho con uống thuốc quá liều, làm Mẹ không tài nào tha thứ cho bản thân được. Phải chi cho quá 1/2 liều thôi thì còn nói, đằng này Mẹ lại cho Lina uống thuốc quá liều tới 2 liều lận. Thay vì uống nửa muỗng, thì Mẹ ngu si sao mà đọc thành 1 muỗng rưỡi. Thế là cứ thế mà cho con uống 1 ngày hết 6 liều thuốc luôn. Hết 2,3 ngày cho Lina uống như vậy. Ba thì tin tưởng Mẹ nên lại ko kiểm tra. Đến khi hôm nay Mẹ vội vàng nên nhờ Ba cho Lina uống thuốc dùm, Ba nói nửa muỗng, Mẹ lại la làng phải là 1 muỗng rưỡi. Ba mới chỉ cho Mẹ coi họ nói chỉ có 1/2 muỗng thôi. Thế là.... như ngàn con dao cứa vào tim Mẹ. Mẹ đáng bị đánh đòn lắm, đáng  bị trừng phạt lắm mà. Ba ở nhà thì sợ quá gọi cho mấy người nào đó ở Vegas, họ hỏi Lina có bị nôn, ói gì không? Thì Ba trả lời là không, vẫn thấy Lina chơi bình thường. Họ nói vậy thì yên tâm đừng lo lắng quá, việc bây giờ là ngưng cho Lina uống thuốc, bất cứ thuốc gì phải ngưng cho đến sớm nhất là thứ 3 này mới được uống lại. Vì trong người Lina quá nhiều thuốc rồi, sợ phá hủy bao tử của con.

Phần Mẹ thì ở chỗ làm khi nào rãnh là bắt đầu nhớ tới con, rồi khóc. Mẹ cứ nhớ mỗi cử chỉ của Lina mà trong lòng như bị dao cứa ngàn lần. Mấy hôm nay Lina cứ muốn Mẹ ở nhà với con, không muốn Mẹ đi làm. Chuyện này chưa bao giờ xảy ra, ngay cả khi con còn nhỏ, vẫn hiểu rằng Mẹ đi làm để kiếm tiền nuôi con. Nhưng giờ hiểu rồi vẫn cứ muốn Mẹ ở nhà với con, còn nói con bị đau, Mẹ ở nhà chăm sóc cho con.... Rồi Lina cứ quấn lấy Mẹ, nhìn Mẹ như có điều gì đó muốn nói, như muốn ở luôn bên Mẹ....Mà Mẹ hư quá nào có hay rằng mình đang làm 1 việc mà nguy hiểm đến tính mạng của con đâu. Rồi Mẹ lại nghĩ, nếu mà Lina có mệnh hệ nào thì Mẹ sẽ không bao giờ sống nỗi với tội lỗi của mình đã gây cho con. Tại sao chớ, Mẹ không hiểu tại sao mình lại vô ý đến múc đó. Mẹ rất sợ cho con uống thuốc tây. Mẹ sợ thuốc tây uống vô nóng người, vậy mà lâu thật lâu uống đủ loại thuốc mà con vẫn chưa bớt bịnh. Mẹ quyết định cho con uống thuốc BS kê toa. Trời xui đất khiến thế nào mà Mẹ lại lên mạng coi xem thuốc đó thế nào...rồi đọc làm sao mà ra nông nổi như vậy. Cả ngày làm việc mà trong lòng dặn vặt bản thân. Sanh con ra, cho con 1 cuộc sống. Không thể cho con cuộc sống dư giả như các bạn khác thì thôi, lại còn làm hại tới cuộc sống của con nữa. Làm Mẹ kiểu gì kì vậy chớ. Mẹ thật là không xứng đáng làm Mẹ của con mà Lina ơi. Mẹ biết con thương Mẹ, con sẽ không trách Mẹ, nhưng Mẹ sẽ không bao giờ tha thứ cho mình được. Mẹ sẽ không bao giờ quên cái nhìn của con mấy ngày gần đây. Mẹ sợ lắm Lina biết không, Mẹ sợ lắm. Lina ráng khỏe mạnh lại nha con. Mẹ cầu mong cho con không bị gì. Mẹ cầu xin cho Mẹ rước hết những gì mà con phải gánh chịu, Mẹ sẽ gánh chịu hết. Mẹ xin được giảm thọ chỉ để cầu mong cho Lina của Mẹ sẽ khỏe mạnh suốt đời và sống lâu thật lâu. Mẹ biết cho dù Lina muốn Mẹ luôn sống bên cạnh con, nhưng ít nhất thì Mẹ cũng đỡ áy náy về những lỗi lầm Mẹ làm với con. Rồi thì con sẽ có gia đình, gia đình nhỏ của con sẽ giúp con không buồn khi không có Mẹ bên cạnh. Mẹ vẫn không thể nào tha thứ cho mình. Một lỗi lầm mà một người Mẹ cần phải để tâm quan tâm chăm sóc con mình chu đáo. Người Mẹ vô trách nhiệm như Mẹ không đáng làm Mẹ của Lina mà. Lina tha lỗi cho Mẹ nha con.

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

Đôi lời với Bác!!!

Thưa Bác, hôm nay ngày rằm. Tiện con có thắp nhang, con kính viếng hương hồn Bác. Mong hương hồn Bác đựơc siêu thăng trên cỏi Vĩnh Hằng. Vậy là hết rồi, 1 đời ngừơi. Con biết Bác cũng thương con lắm. Con luôn luôn nhớ lần đầu tiên con có ít tiền gởi về biếu Bác. Bác vui lắm, cầm đồng đô la trong tay mà tủm tỉm cừơi, mâm mê. Rồi lại không biết giá trị của đồng đô la lúc đó là bao nhiêu quy ra tiền Việt. Khi nghe Má con nói đổi ra sẽ là bao nhiêu thì Bác lại lo cho con, hỏi làm sao mà con có nhiều tiền gởi cho Bác vậy.  Con nghe kể lại mà lòng con quặn thắt. Thương Bác gì đâu. Rồi thỉnh thoảng khi có điều kiện con cũng gởi về để cầu mong Bác vui vẻ thì sức khỏe sẽ hồi phục hoặc ít nhất sống lâu hơn với con cháu. Mỗi lần Má con mang tiền xuống đưa cho Bác là Bác khóc. Con biết để một ngừơi đàn ông rơi nứơc mắt không phải là dễ. Vậy mà Bác của con khóc. Con đoán Bác khóc vì vui, Bác khóc vì Bác không nói đựơc nhiều, Bác khóc vì Bác tủi thân phận mình không đựơc đi lại. Hôm nay con đựoc xem đoạn clip nhỏ về đám tang của Bác, lại đựơc coi hình. Con cầm lòng không đặng. Con vừa thương tiếc Bác, vừa thấy thương cho Ba con. Có 2 tấm hình mà con coi thì cứ muốn coi hòai, coi rồi thì nứơc mắt cứ thế mà chảy.

Đây là tấm Bác nằm như ngủ:

12112009058.jpg picture by ngoan_album

Còn đây là tấm Ba con, con biết Ba  con buồn vì anh mình mất đi. Giờ chỉ còn mình Ba con. Không có anh chị em gì nữa. Thấy tóc Ba con bạc đi nhiều mà lòng con đau thắt.

13112009065.jpg picture by ngoan_album

  Con ứơc gì con khá tí nữa thì ít nhất cũng có khả năng về dự đám tang của Bác. Nhưng cho dù con có tiền thì đợt này con cũng không thể nào ra khỏi nứơc Mỹ đựơc. Bác ơi, ở trên Thiên Đàng con xin Bác sống khôn thác thiêng xin Bác phù hộ độ trì cho Ba con đựơc luôn luôn khỏe mạnh nha Bác. Con biết là ở nơi xa xôi này con không làm gì đựoc, cũng không nên buồn nhiều. Nhưng mỗi lần coi phim, coi hình xong thì con không thể nào không khóc đựơc. Vĩnh biệt Bác của con!!!. Nếu có dịp về VN con nhất định sẽ mang theo tấm hình duy nhất con chụp chung với Bác 7,8 năm về trứơc sang đây.