Thứ Năm, 24 tháng 7, 2008

Cảm giác mình thật đặc biệt!

Hôm qua Mẹ đi làm, vừa thấy mặt Mẹ, 1 người đồng nghiệp của Ba hỏi ngay : Are You going to blackjack?. Mẹ trả lời: Yes, và ông ta nói: I guessed so. Thế rồi thôi. Bẵng 1 lúc sau, Mẹ lại thấy ông sếp của Ba. Nghĩa là Blackjack manager tên là Raymond. Mẹ tranh thủ chào hỏi chuyện, vì cái ông này kì cục lắm. Đi lúc nào cũng nhìn xuống dưới đất. Mặt không bao giờ ngẩng lên. Thoạt nhìn có cảm giác người này là người không tốt. Vì nếu mình không làm gì sai thì không việc gì phải tránh ánh mắt mọi người. Anyway, vì ổng đứng gần nên Mẹ tranh thủ chào và hỏi tiến trình Mẹ transfer như thế nào. Ổng hỏi

-Did You sign the form?

- Not yet! In my department, I heard that when my manager approves my note to transfer, she will give me the form....

- You have to sign the form...

Rồi tự nhiên Mẹ nghe Howard ( assistant general manager của Casino) gọi Ray lại, và nói:

- Get the form for her to sign and let she transfer.

Wow, lúc này Mẹ chỉ tròn mắt ngó. Không nghĩ là ông này trực tiếp ra lịnh cho Mẹ transfer trước mặt mọi người như vậy. Ray lật đật đi và nói :

I'll go and get the form right now.

Wow, lại wow, Mẹ ngạc nhiên lần nữa, vì tại sao ông ta lại đi nhanh như vậy, ổng có thể chần chừ 15' cũng được mà.

Khi trở lại với tấm form, Ray đưa cho Mẹ điền vào. Me loay hoay khôgn biết viết lí do vì sao muốn chuyển. Ray bày Mẹ. Rồi lại nói: Just fill the form and sign, I'll take care the rest....Con mắt của Mẹ nó tròn như thế này này.

Lại kể chuyện tại sao Howard lại ra lịnh như vậy thì đây là chuyện xảy ra từ 2 tháng trước.

Sáng hôm đó, Mẹ đi làm, gặp trúng ngày lãnh lương đầu tiên của tháng cũng đúng ngày " Got question?!" ( ai có thắc mắc gì thì hỏi các vị lãnh đạo của mỗi ban...) Mẹ cứ muốn hỏi trực tiếp người General Manager chỉ 1 câu hỏi thôi. Nhưng nhút nhát, lại sợ người Manager của Mẹ đi ngang qua, thấy bà ấy sẽ thù hằn rồi hại Mẹ sao. Con người này không thể nào đoán được bả sẽ làm gì mình. Vì nghĩ vậy nên khôgn dám tới hỏi. Mẹ viết câu hỏi vào tờ giấy: How long after You put the note to transfer? When will they let You go?....Đại loại chỉ là thắc mắc. Mẹ đưa cho người đồng nghiệp nói họ tới hỏi dùm. Và người này cũng muốn transfer luôn. Nhưng họ từ chối, vì sợ. Rồi cứ thúc đẩy Mẹ tới hỏi đi. Mẹ ngần ngừ, khôgn đi. Ngay lúc chuẩn bị vào làm việc, thì Howard tơi gần. Lois, người bạn Mẹ nhờ hỏi, chụp Howard lại và nói: She wants to talk to You? Tới nước này thì Mẹ không còn chạy được đằng trời nào nữa, nên bèn đưa tờ giấy có câu hỏi cho ổng đọc. Đọc xong rồi ổng hỏi:

- Where do You want to stransfer?

- To blackjack department.

- How long You've been working here?

- 6,7 months

- Did You talk to card games Manager, Dan(?!)?

- Not yet,

- Come, come here.

Rồi ông ta dắt Mẹ tới trước mặt Dan.

- She wants to transfer to Blackjack. Can You take care of her?

Dan quay sang Mẹ hỏi tên của Mẹ, Mẹ nói tên, Dan hỏi:

- Are You Vasil's wife?

- Yes,

Rồi ổng lấy tờ giấy viết tên của Mẹ vào...thế là xong.

Sang hôm sau, Dan nói chuyện với Mẹ và nói:

- Have You heard anything from Julie?

- No, I haven't

- I e-mailed her, she said that She can't let anybody go rightnow.

- I see, She told me that when I gave the notice I wanted to transfer that: She can't let anyone of us go before the Expand. But if she let me go after the expand, I'm afraid that You don't hire anymore.

- Don't worry, we will have another class on July and August. we need alot....

Hôm sau Howard nói với Mẹ rằng: I want to know how is everything.

Rồi vài ngày sau, Mẹ đang đi ngang chỗ đó để turn-in giấy tờ thì Howard cũng đi ngang, cùng chiều, hỏi Mẹ tình hình thế nào rồi? Mẹ nói vẫn chưa thấy gì. Howard nói: Get in touch with me, I want to know how is everything. Mẹ trả lời: Yes. Mẹ thật ngạc nhiên là Howard nhớ Mẹ muốn chuyển qua làm ban khác. Và ổng nhớ từng khuôn mặt của nhân viên nào gặp rắc rối gì mà ổng phải giải quyết, hay nghe phàn nàn. Ổng hỏi thăm từng người... Và thế là cứ mỗi lần gặp Mẹ thì Howard hỏi thăm tình hình. Mẹ vẫn trả lời: I'm still waiting.

Và thế là chính Howard chắc cũng không thể chờ được nên ra lịnh cho Ray cho Mẹ chuyển mà khôgn cần phải chờ Julie, manager của Mẹ nữa.

Mẹ kể cho Ba nghe mà Ba cũng ngạc nhiên. Khi đi làm, Ba cũng nói chuyện với Ray, và Ray nói:

Sau khi kí xong, Ray mang đơn của Mẹ tới cho sếp của Julie, và là Sếp của phòng ban Mẹ đang làm kí vào tờ đơn cho Mẹ chuyển.

Ba gọi cho Mẹ kể lại, và nói là Mẹ sẽ được vào lớp train dealer vào ngày 11 tháng 8 này ( và cũgn là lớp cuối cùng thì phải).

Cả ngày hôm đó ở chỗ làm, Mẹ cảm thấy mình thật SPECIAL. Vì không ngờ chính người Assistant General Manager lại trực tiếp nói vậy. Mẹ lại đùa với người dealer gần bàn đó:

-Wow, I guess I'm special. hahahha....

- Yes, You are. I don't know You are special, but You are pretty ( hey Mẹ đâu cần nghe câu này đâu, nghe giống như nó "35" mình vậy ta. nhưng phép lịch sự thì cũng phải nói Cảm ơn, vậy là Mẹ phải nói)

- Thank you!

Rồi Mẹ mừgn quá gặp ai cũng nói, họ chúc mừng và Chúc Mẹ may mắn. Họ nói: I will pray for You.

Ôi sung sướng quá, chỉ vì ra khỏi được department này đủ để làm Mẹ sung sướng lên rồi. Mẹ biết quãng đường tương lai có thể là chông gai hơn nhiều. Nhưng Mẹ muốn thử sức mình, và Mẹ cũng muốn biết 1 nghề gì đó để đi đâu thì mình có ít nhất 2 nghề trong tay không sợ đói ( hehehe...nếu 2 nghề này còn làm ăn được)

Mẹ muốn mua tấm card để cảm ơn Howard, nhưng Mẹ không biết có nên hay không? Có sợ người ta tranh thủ hại mình không? ( Họ có thể cho mình tội danh, hối lộ cán bộ cao cấp thì sao nhỉ?), Vì Mẹ cũng muốn tặng ông ta 1 cái "tie" ( Mẹ muốn ông này nếu sau này Ba có chuyện gì thì nhờ ổng can thiệp dùm, bởi vì Ba có nhiều kinh nghiệm, mà chỗ này lại là không thích người có quá nhiều kinh nghiệm, nên phần đông họ ganh tỵ và làm hại Ba, bằng mọi cách họ phàn nàn về Ba, ngay cả chuyện không hề xảy ra, để Ba bị đuổi việc. Vì vậy mà Mẹ muốn tặng ông này, để ổng phần nào nghĩ mình cũng là người biết điều....Nhưng Mẹ cũng confuse quá, chả biết phải làm sao đay nữa. Có ai có đề nghị gì hay cho Mẹ Lina ý kiến với, Mẹ Lina giở về việc giao tiếp lắm. Lại không biết con người bên này thế nào nữa. Thanks mọi người nhiều lắm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét