Thứ Tư, 29 tháng 8, 2007

Con với chả cái!!

Lina ơi, mẹ sẽ không bao giờ mở miệng hoặc viết blog khen con nữa hết. Cứ mỗi lần mẹ khen con gái chút đỉnh thì y như rằng con hư tột cùng. Mẹ ko hiểu tại sao con lại như vậy.

Có mấy lần Mẹ chỉ nói với Bà Ngoại rằng dạo này con ăn cũng tạm, 30' xong 1 chén cháo nhỏ ( đối với người khác thì đó là lâu, mà đối với con, Mẹ cho là tạm ổn) Vậy là ngay lập tức ngày hôm sau con ăn chậm lại, 1 tiếng đồng hồ mới xong, đôi khi còn ko xong nữa.

Vừa rồi Mẹ viết blog nói rằng con ngoan, ko quấy nhiều khi Mẹ bỏ bú con. Thì ngay lập tức 3 hôm nay con ko chịu ăn gì, còn tệ hơn mấy lần trước. Con chỉ ăn 3,4 muỗng cháo hoặc các thức ăn khác Mẹ cố công nấu đổi món cho con trong thời gian hơn 1 giờ đoồng hồ. Con có biết như vậy là hư lắm hay ko? Hay là Mẹ nấu dở? Mà từ trước tới giờ con vẫn ăn bình thường mà.! Ba con lúc trước cứ bảo là Mẹ hay lo xa, con không ăn nhưng con ko đau là được. Mẹ bực quá, lại nói là cho con ăn như thế là nhiều. Nhiều sao được mà nhiều, cái chén rất ư là nhỏ, Mẹ vì ko còn lớn lên chiều dọc được thì nếu ăn nhiều vào thì sẽ mập chiều ngang. Nhưng con gái của mẹ còn nhỏ con còn lớn nữa. Thức ăn của con ăn không bằng 1/2 các bạn cùng lứa tuổi của con ăn. Vậy mà Ba trách Mẹ sao lại ép con ăn nhiều vậy. Mẹ buồn lắm, tại sao Ba lại ko hiểu được con còn lớn, con cần phải phát triển nhiều mặt khác nữa, con mạnh khỏe hay không là do con ăn được hay không nữa. Nói thì Ba ko nghe, cứ bảo con vẫn nghịch thì ko gì phải sợ. Thế đó..............cho đến hôm nay là ngày thứ 3 con không ăn gì, thì Ba mới bắt đầu hoảng. MẸ nói rắng nếu con ko ăn liên tục như vậy thì sớm muộn gì con cũng ốm thôi. Con gái của Mẹ hôm nay không active bằng mọi hôm, có có sao ko con? Con có khó chịu trong người không? Mẹ chỉ không thấy con nghịch bằng mọi hôm, con cũng thường ngồi dựa vào Mẹ nhiều hơn ( mọi hôm ko như vậy, con không bao giờ chịu ngồi yên 1 chỗ, cho dù ở đâu, trừ phi cho con ngồi trong carseat hoặc highchair và tấtnhiên seatbelt rồi). Thế là Ba Mẹ bắt đầu lo lắng. Mẹ thật là rắc rối phải ko con? Con nghịch Mẹ cũng phàn nàn, bây giờ con ngồi yên Mẹ cũng phàn nàn. Có vậy thì Mẹ mới thực sự hiểu được lòng của Bà Ngoại đối với Mẹ thế nào. Nhưng con ơi, Mẹ chỉ sợ con gái của Mẹ đau thôi. Mà con có đau thì Mẹ không biết phải làm gì cho con hết. Mẹ sợ lắm. Cố gắng đừng đau nha con.

Mẹ luôn luôn mong Lina của Mẹ ngoan ngõan, ăn nhiều, ngủ nhiều, uống nhiều sữa là Mẹ vui lắm rồi. Mẹ thương con nhiều lắm, thiên thần của Mẹ. ƯỚc gì con gái hiểu được lòng Mẹ nhỉ?! ( Mẹ lúc trước chưa hiểu được lòng Bà Ngọai mà đòi con hiểu lòng Mẹ hả?)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét