Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2009

Mama's little sweet-heart ( April 24, 2009)

Nếu so sánh Lina với tiêu chuẩn mà Mẹ đọc trên blog của Mẹ em Mây, hay từ diễn đàn WTT về sự hiểu biết của trẻ em Mỹ ở độ tuổi mẫu giáo...thì Lina chưa là gì cả. Nhưng theo Mẹ thì Lina biết nhiều hơn tí so với con nít độ tuổi của Lina ( so sánh với các dì, cậu, anh họ của Lina mà Mẹ từng babysit, và Mẹ cũng chỉ dám so sánh với các bạn mà chỉ ở nhà, không đi học ở trừơng...) thì Lina cũng biết đựơc chút đỉnh do Lina tự học.

Cái Mẹ vui nhất là Lina tự học bảng chữ cái, bây giờ thì chỉ có chữ E, M, R, Q, U, và chữ V là Lina không dám chắc ăn lắm. Chứ các chữ khác là Lina biết rồi. Từ mấy tháng trứơc, khi Lina mới 2 tuổi, Lina đã biết đựơc vài chữ do vừa học vừa chơi với Mẹ. Rồi từ ngày Mẹ đi làm nhiều ngày, nhất là làm ca sáng sớm thì Mẹ khôgn còn có thời gian dạy Lina học nữa. Nhưng mà do thỉnh thoảng Lina lấy cuốn sách mà ở trang cuối có nguyên bảng chữ cái. Lina hay cầm và hỏi, hoặc xem phim ( loại phim mà Lina có thể học rất nhiều,) mỗi lần tới đoạn bảgn chữ cái Lina đọc theo, vậy là Lina tự nhớ. Cái laptop của Mẹ hiệu Toshiba ( hiệu dỏm mà hehehe....) có lần Mẹ hỏi Lina chữ gì đây. Rồi từ lần đó Lina tự đọc khi thấy chữ Toshiba. Và bây giờ Lina còn....nhắc tuồng Mẹ nữa. Mới khi nãy Mẹ nghe thấy Lina tự đọc, Mẹ đoán Lina đang tập đánh vần nên Mẹ tham gia vào, và chỉ tiếp chữ S rồi chữ H rồi Mẹ lại bỏ chữ I mà qua chữ B, Lina cũng đọc chữ B, nhưng khi Mẹ chỉ sang chữ A thì Lina....phản đối. Lina nói " No, No...." Rồi tự chỉ vào chữ I. Thế là nhắc Mẹ rồi.

Rồi đang chơi bên cạnh Mẹ, Mẹ hơi ho tí, Lina hỏi ngay

- Are You OK? You OK? Why You coughing?

Mẹ thật là vui vì Lina mới bé tí teo đã quan tâm tới Mẹ. Mà không chỉ lần này đâu. Lina rất hay để ý tới tâm trạng của Mẹ lắm. Thấy Mẹ nhăn nhó là hỏi ngay.

- Are You OK?

- Why You are grumpy? Sad? Mad? Unhappy?.....

Rồi khi nào thấy Mẹ cừơi. Lina vui ngay và nói

- Mama are You happy?

Hôm vừa rồi, trong ngày nghỉ của Mẹ. Cả nhà chuẩn bị đi chợ. Mẹ thấy cái nút áo khoác của Mẹ bị rớt ra nên Mẹ vào phòng Lina ....lén lấy kim chỉ kết nút lại. Mẹ lén vì sợ Lina tới gần kim chỉ, và kéo của Mẹ. Nhưng không thoát đựơc Lina, cứ mỗi khi Mẹ ở nhà mà còn thức thì Mẹ ở đâu, Lina có mặt ngay sau lưng hay bên cạnh. Không ngoại trừ chỗ nào ngay cả.....bathroom.. Lang thang ko vào đề, khi Mẹ đang khâu kim, Lina có vô phòng nhưng Mẹ nói không đựơc đụng vào đồ của Mẹ thì Lina không đụng mà chỉ chạy nhảy quanh đó thôi. Rồi thì đột nhiên.........từ đằng sau Lina ôm cổ Mẹ và nói :

" I MISS YOU SO MUCH".

Tim Mẹ như nhảy khỏi lồng ngực, còn vui hơn khi Ba....ngỏ lời muốn cứơi Mẹ nữa kìa ( Đó là giai đoạn cầu mong cho có ngừơi chịu cứơi cho rồi đó). Ôi Lina ơi, Mẹ thương con nhiều lắm. Con là tất cả của Mẹ. Giờ đây Mẹ mới thấu hiểu nỗi lòng của Bà Ngọai đối với 9 ngừơi con của Ngoại. Mẹ chỉ có 1 mà Mẹ cũng lo lắng đủ điều, làm sao để Lina đựơc no đủ, có tưong lai và đựơc chăm sóc chu đáo. Với Ngoại, Ngọai phải lo tới 9 lần nỗi lo lắng của Mẹ hiện giờ. Giờ mới thấy Ngọai VĨ ĐẠI đến cỡ nào. Lo lắng cho từng ngừoi con, từ lúc sanh cho tới lúc trửơng thành, rồi lo lắng khi con gái lớn tuổi rồi mà chưa lấy chồng. ( Là chỉ nói Mẹ thôi, ko nói gì tới dì Giang hay dì Ngân đâu đó nha.). Mà khi đứa nào có gia đình rồi mà cuộc sống cực khổ về vật chất cũng lo lắng, nhịn ăn, nhịn mặt để cho con, cho cháu. Rồi đứa nào hơi khá tí thì lo cho nó về cuộc sống.....vật chất. Ngọai là vậy hỏi sao không VĨ ĐẠI đựơc chứ. Ủa sao Mẹ lại lan man sang đủ thứ chuyện vậy kìa. Thôi thì khi nào có tâm trạng cứ nói ra, dù chỉ là trên blog nhưng ít nhất sau này có gì đó cho Lina biết đựơc Ngoại Lina như thế nào chứ nhỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét