Hiển thị các bài đăng có nhãn đihọc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đihọc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

Chuyện đi học

Cho tới hôm nay là hôm thứ 3 con đi học ở trường. Nói chung việc đánh thức con dậy tạm thời cũng không đến nổi khó lắm. Hôm đầu thì con dậy ngay, vì Mẹ nói dậy đi học trường lớn có cô giáo mới và có Emily. Hôm thứ 2 thì Mẹ gọi con, nói với con là hôm nay con được đi xe bus, con rất thích đi xe bus nên con cũng dậy ngay. Đến sáng nay thì con cũng có hứng chút xíu nhưng khi Mẹ ra chuẩn bị thức ăn trưa cho con thì  con lại...trùm mền muốn ngủ lại. Mẹ không thấy con liền vô gọi con dậy. Con dậy ngay. Mẹ mong con khi thức dậy dễ dàng, không khó khăn uể oải nữa.

Nói chuyện trường thì do năm nay là năm đầu tiên mở trường, nên do thời gian quá ngắn nên trường chưa được ổn định lớp. Các lớp học chung 1 phòng và ngăn cách bởi các tấm bình phong. Do chưa ổn định nên chính phủ bắt phải cho các con học trong phòng học riêng biệt đàng hoàng. Vậy là hiệu trưởng quyết định chở các con tới campus khác ở Lauderhill trong vòng 2,3 tuần gì đó đến khi trường của con có phòng học đàng hoàng cho các lớp. Vì vậy buổi sáng Ba Mẹ chở con tới trường, rồi thì trường sẽ cho các con đi xe bus tới campus ở Lauderhill. Chiều Ba Mẹ tới trường đón con về. Do trường ở Lauderhill gần nhà hơn nên Ba Mẹ xin phép cô hiệu trưởng được chở con tới đó, rồi chiều tới trường của con đón con về từ xe bus. Ba Mẹ không hài lòng lắm. Nhưng do dạo này Ba Mẹ cũng bận chuyện nhà cửa nên đành phải liều để thêm 1 thời gian nữa xem sao. Nhưng con lại không thấy phàn nàn gì cả.

Hôm qua đón con xuống từ xe bus, Mẹ thấy con cầm nơi tay cái icy pad ( Mẹ ko biết phải gọi là gì bằng TV, cái này dùng để giữ thức ăn của con không bị hư, thiu nhanh như thường). Mẹ nói với con đây không phải là đồ chơi, con không được lấy ra chơi. Thì con trả lời là do trên xe bus rất nóng nên con lấy ra bỏ sau lưng của con để đỡ nóng. Wow, Mẹ rất ngạc nhiên và mừng là con tự nghĩ ra cách để làm mình dễ chịu hơn. Mẹ đi khoe các bạn đồng nghiệp, họ cũng khen là con thông minh. Mẹ không biết các bạn khác cùng tuổi con có làm vậy không, hay nghĩ ra được điều này không. Nhưng Mẹ cứ mang đi khoe cái đã.

Hôm nay Mẹ phải đi làm nên chỉ có Ba đón con ở trường thôi. Ba có dịp nói chuyện với cô giáo thì nghe cô khen con quá chừng. Cô nói con rất thông minh, con biết hết các tên gọi các planet của solar system ( cái này Mẹ chịu thua, con còn biết planet nào chứa chất gì nữa). Không biết cô có khen quá mức không mà cô nói là trường này design cho các học sinh như con, và con là material của trường HARVARD  tương lai. Nghe cô nói Mẹ cũng mừng. Mẹ mong con ít nhất cũng học giỏi như cô và Ba Mẹ mong đợi. Rồi tối nay nghe Ba nói lại từ khi cô khen con như vậy, ý như khuyến khích con học hỏi nhiều nữa, vậy là con muốn biết rất nhiều thứ, con hỏi Ba đủ thứ hết. Mà Mẹ biết là khi Ba giải thích cho con thì con sẽ nhớ và sẽ hỏi đi hỏi lại nếu con quan tâm tới món đó, nhiều cái con đã nghe Ba giải thích nhiều lần rồi, nhưng vẫn cứ muốn hỏi lại. Nếu Ba không nói thì con sẽ hỏi có phải nó như vầy như kia không. Về món này Mẹ dốt đặt cán mai, Ba thì biết do coi tivi, nên Ba giải thích cho con cặn kẽ.

Mong ngày mai con đi học, học hỏi thêm nhiều điều nữa.

Mẹ đi làm về, Mẹ nói Mẹ rất hãnh diện và vui mừng vì con. Lina hỏi lại có phải vì con thông minh nên làm Mẹ hãnh diện phải không? Hihihi....Mẹ trả lời đúng rồi.

Trên đường đi làm về Mẹ nhờ Ba tắm cho con rồi cho con đi ngủ dùm Mẹ, Mẹ sợ con đợi Mẹ sẽ ngủ trễ và dậy không nổi, nhưng con không chịu để Ba tắm,  con nói với Ba là Ba không làm tốt như Mẹ. Nhưng Mẹ biết là con không muốn Ba tắm cho con vì con không muốn Ba thấy con nake. Mẹ rất vui vì ít ra con bắt đầu hiểu biết và trưởng thành rồi.

Cố gắng nha con.

Thương con nhiều lắm

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Sợ!

Hic...Con mới bắt đầu học mẫu giáo mà Mẹ đã sợ rồi. Không hiểu nổi sợ này len lỏi trong Mẹ khi nào mà tối hôm qua Mẹ nằm mơ thấy Emily bạn của con có bạn trai, ( dù trong mơ con và Emily có lớn hơn tí so với bây giờ), Mẹ ngạc nhiên khi thấy Mẹ Jackie ( Mẹ của Emily) cứ thản nhiên như không có chuyện gì, và giống như Jackie cho rằng đó là chuyện bình thường. Tại sao Mẹ sợ? Mẹ sợ đi học con thấy các bạn có bạn trai rồi con cũng lao vào có bạn mà lơ là việc học. Mẹ sợ vì Mẹ nghe và thấy có vài bạn teen đã có bạn trai rồi. Trong khi lúc Mẹ vào tuổi này còn lơ ngơ lớ ngớ không biết gì, chỉ biết ăn học ráng học theo bạn bè để Ngoại đỡ buồn ( Nhưng chắc do dốt từ nhỏ nên Mẹ chả học giỏi được như các bạn của Mẹ hic...). Do Mẹ học dở nên Mẹ luôn cố gắng và mong mỏi con sẽ học giỏi hơn.

Lí do khác làm Mẹ sợ là Ba hoàn toàn không có cùng ý nghĩ như Mẹ, không lo xa như Mẹ. Ba cứ để bản tính của con hình thành theo ý con. Ý Ba là con sinh ra với bản tính đó, không thể thay đổi được. Còn Mẹ thì lại quan niệm là nếu mình dạy con, dặn dò con thì con sẽ từ từ ngấm dần trong suy nghĩ và sẽ hiểu được và cố gắng tránh những cái xấu, đầu tư thời gian cho việc học. Mẹ không biết ai đúng ai sai, nhưng luôn hi vọng mong mỏi con sẽ không trách Mẹ nếu Mẹ khó khăn với con. Mẹ chỉ có 1 mình con, Mẹ muốn tốt cho con.