Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2010
Con người mình làm sao đây? Sống mà ko có chút cảm nhận tí nào là mình đang sống cả. Như đang ngủ 1 giấc ngủ dài, nhiều trăn trở. Chỉ có khi nào chơi với Lina thì lúc đó mới cảm thấy mình đang sống, mình cần phải vượt qua cảm giác này. Như vầy là không ổn rồi. Tương lai sao mà mờ mịt quá, không lẽ cuộc đời của mình rồi vẫn sẽ như thế này hoài sao? Rồi tương lai Lina sẽ thế nào đây? "Lina ơi, Mẹ thật sự xin lỗi con, Mẹ không biết phải làm sao cả. Mẹ ban ngày thì mở mắt ra, ngày đi làm thì lại phải lo đi làm, ngày nghỉ thì ở nhà chơi, nấu nướng cho con ăn. Nhưng ban đêm, gần như đêm nào Mẹ cũng mơ thấy Mẹ về VN cả. Mẹ biết hiện tại nhà mình không có đủ khả năng để cho Mẹ và con về thăm Ngoại. Nhưng....có phải do tâm tư của Mẹ lúc nào cũng hướng về VN nên đêm nào cũng mơ về VN hết vậy. Rồi đây cuộc sống của nhà mình sẽ ra sao? cực khổ hơn hay là sung sướng hơn? Mẹ hỏi mà không biết câu trả lời. Mẹ bất lực quá! Mẹ muốn làm cho con thật nhiều, nhưng lực bất tòng tâm. Mẹ cũng muốn đi làm thêm gì đó, nhưng cuộc sống bây giờ quá khó khăn, liệu có ai cho mình làm thêm gì không? Có đủ tiền để trả tiền xăng không? Rồi Mẹ lại nghĩ, Lina đang cần Mẹ, Lina rất nhớ Mẹ, mỗi ngày trước khi đi làm Lina đều nói với Mẹ rằng con sẽ rất nhớ Mẹ. Mỗi lần Mẹ đi làm về Lina rất mừng, nhưng giả đò chạy vô phòng mình trốn để cho Mẹ giả đò đi tìm rồi tìm ra con thì con ôm hun Mẹ tới tấp. Từ đó là cứ theo Mẹ bất cứ chỗ nào. Mẹ làm sao Mà đi kiếm việc làm thêm đây? Lina sẽ nhớ Mẹ lắm, rồi ai sẽ lo cho con ăn uống đàng hoàng? Mẹ phải làm sao đây?" Giờ mà có muốn kiếm việc gần nhà thì làm gì có việc cho mình làm chớ. Chán quá đi, biết trách ai giờ.!!!!! Trách rồi thì có khá hơn không? Có ai hiểu thấu lòng mình không? Không đâu, không ai hiểu được cả, ngay cả bản thân mình mà còn không hiểu nổi mình thì ai mà hiểu nổi. Sanh con ra mà sao không lo được cho con đầy đủ thì sanh con ra làm gì chớ. " Lina à, con là niềm tự hào của Mẹ con có biết không? Nhưng Mẹ lại vô trách nhiệm quá, chỉ nghĩ cho bản thân mình, Mẹ ích kỉ quá, Mẹ sanh con ra mà Mẹ không thể nào đảm bảo được cho con cuộc sống đầy đủ. Mẹ biết Lina của Mẹ cũng buồn lắm, Lina thích đi ra ngoài chơi cùng bạn bè lắm, Lina muốn có bạn chơi lắm. Nhưng do hoàn cảnh nên Mẹ ít đưa Lina đi chơi nhiều ở bên ngoài gặp bạn bè. Mẹ chỉ cầu mong sau này lớn lên Lina sẽ hiểu cho Mẹ, nhà mình cần phải tiết kiệm chi tiêu thì mới cầu mong vượt qua được thời gian khốn khó này. Mẹ luôn luôn cầu nguyện cho việc làm của Mẹ được luôn ổn định, không gặp trở ngại, không bị người ta hại làm Mẹ mất việc. Mặc dù đi làm Mẹ cũng ko dám giao thiệp với ai nhiều, Mẹ sợ, Mẹ sợ lắm khi người ta lòng dạ hiểm độc, muốn hại cho tới tận cùng gốc rễ sẽ tìm cách buộc Mẹ thôi việc thì lúc đó chắc Mẹ không sống nổi quá, Mẹ biết sanh con ra Mẹ phải có trách nhiệm nuôi dưỡng con thành người, chăm lo cho con có một cuộc sống đầy đủ. Nhưng...ở đời ai biết được lòng người....Mẹ xin lỗi Lina ngàn lần....
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cầu mong lúc khó khăn này chóng qua nha mẹ Lina!
Trả lờiXóaCảm ơn chị nhiều lắm. Em chỉ cầu mong sao cho nó qua nhanh, cầu mong sao cho qua cơn mưa đi, em biết sau cơn mưa trời lại sáng, chỉ không biết khi nào mới hết cơn mưa đây. Hic
Trả lờiXóa