Mấy hôm nay Mẹ Lina đi làm nên phải ngủ sớm, không thể viết bài cho Lina được. Hôm nay được nghỉ, Mẹ viết vài dòng cho Lina.
Hôm thứ bảy ( 26/4) đúng ngày Lina tròn 20 tháng. Mẹ cho Lina đi tới nhà người sếp của Mẹ cùng dự party ngoài trời, đúng hơn là picnic nhưng bắt đầu vào lúc 7 giờ tối. Vì một số người còn phải đi làm nên tổ chức vào lúc đó ( trời cũng còn sáng lắm) để tất cả mọi người có thể về nhà và chuẩn bị cho con cái cùng đi. Hayride chủ yếu là con con nít thôi, nhưng phải có người lớn đi kèm. Hôm đó về nhà cũng khá sớm nên Mẹ không vội vàng gì. Nhưng vì Mẹ đói bụng quá do không ăn gì ở chỗ làm. Nên Ba bắt buộc Mẹ phải ăn gì ngay, nếu không Mẹ lại không ăn sau khi qua cơn dói. Cũng vì Ba Lina khôgn đi làm, nhưng lại không thích tham gia vào mấy bữa tiệc như vậy. Vậy là cả nhà kéo nhau đi Applebees trước khi đi, vì Mẹ cũng muốn Lina ăn gì trước khi đi chơi, Mẹ biết Lina không chịu ăn gì vì thấy vui. Tới nơi, Lina làm cả Ba và Mẹ bất ngờ. Ba bồng Lina trên tay, Lina bật kêu " Apple". Ba quay lại nói với Mẹ, Mẹ lại cho là Ba tưởng tượng thôi/ Nào ngờ Lina vẫn nhìn lên quả táo trên bảng hiệu, và lại nói " Apple". Mẹ mới tin. Và Mẹ lại ngạc nhiên tại sao Lina biết nói Apple?! Mẹ lại nhớ có 1 lần Lina cầm sách của Lina coi hình, Mẹ tranh thủ bày Lina chút đỉnh. Lina chỉ xe thì nói " Car". Mẹ sửa lại, nói: Ừ Xe đó con. Con nói đi:" Xe' Lina cũng nói xe. Nhưng mỗi lần mở sách ra trang đó Lina đều gọi Car thay vì xe. Rồi đến thấy quả táo, Mẹ nói " Trái táo" Lina khôgn chịu nói theo. Nhưng khi Mẹ thử gọi Apple xem Lina có chịu nói theo không, thì Lina nói theo ngay. Và chỉ lần đó thôi, vậy mà Lina nhớ để dùng lần này.
Đi ăn về, Mẹ mặc đồ cho Lina. Cứ tưởng trời sẽ nóng nên Mẹ không mặc đồ ấm cho Lina. Mẹ thường rất cẩn thận. Hay nghĩ là phải mang gì và không mang gì, phòng khi cần. Nhưng do phải đi ăn nên thời gian quá ít để chuẩn bị. Vậy là Mẹ chỉ cho Lina mặc 1 cái áo pull dài tay và thêm 1 cái áo ngắn tay ở ngòai có cái mũ. Áo ngắn tay thì dày, nhưng chỉ ấm được phần ngực và bụng thôi, khôgn thể nào giữ ấm cho tay được. Mẹ lại nghĩ thôi thì mang thêm 1 cái áo khoát dài tay nhưng ko dày cho Lina phòng trường hợp lạnh. Lấy ra 1 cái dày rồi lại sợ dày quá thì sẽ làm Lina nóng nên Mẹ cất vào tủ, còn cái áo mỏng thì do vội vàng Mẹ quên mất tiêu. Vậy là khôgn có gì ấm hợac dài tay để cho Lina mặc khi lạnh. Vừa lên tới nơi và cho Lina ra khỏi xe Mẹ ân hận ngay. Vì khôgn chịu mang áo dày cho Lina. Trời hôm đó gió nhiều. Nhưng Lina đâu có quan tâm. Lina thấy có cái chuồng gà và chó. Lina chạy ngay và cứ thò tay vào phá gà. Gà thì lại tưởng Lina cho ăn. Mẹ thì cứ sợ gà mổ vào tay Lina thì khổ, Ba sẽ la và không cho đi nữa nếu có lần sau. Vì Ba sợ vi trùng vào người Lina theo đường máu chỗ vết gà mổ. Lại thêm sân nhà ngừơi ta toàn là ổ kiến nên Mẹ cứ sợ Lina dẫm lên đó sẽ bị kiến cắn. Nhìn quanh Mẹ tìm thấy bouncing dể cho con nít hay ngay cả người lớn lên đó nhảy bật lên. Mẹ biết ngay Lina sẽ thích trò này và biết đâu Lina sẽ quên ngay chạy đi xem gà. Cho Lina lên đó bày Lina nhảy. Lina chưa biết nhảy hỏng chân. Nên cứ nhún. Mẹ bày Lina nhún và nhảy lên. Lina thích lắm. Rồi 1 đám con nít nhảy lên nữa. Làm bouncing cứ nhún nhảy và tự nhiên búng Lina lên. Lina khoái chí cười to.Được 1 lúc Mẹ mỏi tay do Mẹ quá....." Lùn" nên giữ tay Lina hoài Mẹ mỏi tay. Mẹ đứng dưới Lina đứng ở trên nên Mẹ phải gồng. Vậy là mỏi tay. Cho Lina ra khỏi bouncing. Lina không chịu, đòi lên nữa. Mẹ năn nỉ Lina Mẹ mỏi tay rồi, để Mẹ bớt mỏi tay rồi sẽ cho Lina lên tiếp. Nhưng dường như không biết, Lina cứ nhòai người la hét để dược lên. Mẹ thầm ước giá gì Ba Lina ở đây sẽ giúp thay Mẹ rồi. Rồi Mẹ không dám cho Lina ăn đòn vì hư nên đành phải chìu Lina cho lên lại......
Sau đó trời bắt đầu tối thì mọi người bắt đầu lên xe hayride để cùng đi. Xe hayride là gì? Là 1 chiếc xe truck, kéo theo 1 .......Mẹ Lina khong biết dùgn từ gì để tả nữa. Nhưng trên cái xe kéo ở sau họ bỏ mấy cục cỏ ( cục cỏ vì thường Mẹ Lina thấy nó tròn, lần này người ta làm thành hình khối chắc để ngồi) xung quanh và ở giữa. chừa đường đi. Tất cả mọi người từ lớn tới bé đều có. Xe vừa chuyển bánh, Mẹ Lina bắt đầu ân hận vì gió nhiều và lạnh. Mẹ Lina hôm đó lại không có áo khoác dày chỉ có 1 cái mỏng thì Mẹ cho Lina mặc rồi. Mẹ rên lạnh, mọi người nói để họ lấy mấy cái áo khoác. Vậy là có 4 cái thì Mẹ Lina chụp 2 cái, 1 cho Mẹ và 1 choàng cho Lina rồi ôm Lina vào bên trong cái áo của Mẹ nữa. Mẹ cứ sợ Lina sẽ bịnh vì gió lạnh. Nên càng ngồi quay lưng Mẹ ra đón gió để Lina khỏi bị lạnh. Mẹ cứ mong đường ngắn để khỏi phải chịu cái lạnh và quan trọng nhất là Lina khỏi phải chịu lạnh lâu quá. Nhưng mất đến hơn 1 hour mới xong. Trong chuyến đó mỗi lần có chiếc xe nào đi ngang qua, hay là đi ngang nhà của ai thì tất cả mọi người ( trừ Lina và Mẹ, và tất cả nhửng bé chiưa biết nói là không). Và mỗi lần như vậy Lina sợ run người. Phải nói thêm là Lina không hề thích nghe ai hét ( trừ Lina) nên khi nghe hét Lina sợ lắm. Mẹ biết tính Lina nên biết mọi người sẽ la to nên Mẹ ôm Lina chặt hơn. Và sau đó Mẹ giải thích cho Lina tại sao, Mẹ mong Lina hiểu và sẽ không sợ quá sẽ nằm thấy ác mộng buổi tối. Nhưng có vẻ Lina không quen, nên tối hôm đó Lina ngủ không ngon chút nào cả. Vừa xong hayride, Mẹ lật đật chào mọi người để về. Vì Mẹ thấy cũng hơn 10 giờ rồi. Lina phải đi ngủ nữa. Mọi người vẫn ở lại chơi. Về nhà lo cho Lina tắm và ngủ xong cũng trễ lắm rồi. Vậy là gần 2 giờ sáng MẸ mới đi ngủ. Sáng phải dậy sớm gội đầu vì mùi khói của cây đốt tối hôm trước đi hayride về. Suốt ngày hôm sau đi làm, toàn bộ mọi người làm cùng ca với Mẹ đều buồn ngủ, mệt mỏi...nhưng vui. Mẹ suốt ngày phải gọi về hỏi Ba Lina có sao không? Mẹ sợ Lina sẽ bị bịnh vì lạnh. Nhưng Ơn Trời, Lina đã không nhiễm phải bịnh (trộm vía ngàn lần...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét