Hôm nay Mẹ phải ghi lại điều này. Hôm nay là con được 5 tuổi 6 tháng 3 ngày. ( lí do Mẹ ghi lại chính xác vì đầu óc Mẹ giờ ko thể nhớ dai được, nên ghi lại để dành sau này còn có chỗ mà mang ra đọc lại). Điều làm Mẹ ngạc nhiên là con tự biết đọc TA hồi nào Mẹ cũng ko biết. Cả Ba và Mẹ tưởng rằng con nhớ do Ba Mẹ đọc cho con nghe 1 lần rồi con nhớ. Nhưng không, con lấy sách Ba Mẹ dắt con tới thư viện mượn con đọc ngon lành. Dĩ nhiên có vài từ con không biết đọc, vài từ con đoán....Điều này Mẹ biết con tự đọc cũng được vài tháng rồi. Nhưng Ba lại ko hoàn toàn tin điều này, Ba rất ngạc nhiên khi thấy con đọc rành mạch các cuốn sách, truyện ở thư viện.
Nhưng lí do để Mẹ viết lại cho ngày hôm nay không phải lí do con biết đọc TA. Hôm nay cô giáo nói chuyện với Ba Mẹ, và đề nghị Ba Mẹ làm giấy tờ cho con đăng kí test cái lớp gọi là " gifted"(?!) cho sang năm. Vì sang năm trường con đang học có chương trình đó. Cô thấy trình độ của con biết nhiều hơn các bạn, cô nghĩ nên để cho con thử. Nếu con pass cái test này thì con sẽ được học trong chương trình đó....Rồi chiều về nhà, hai Mẹ con chơi với nhau, Ba đi ngủ để tối đi làm. Đến lúc phải nấu ăn ( đây là lí do chính sao Mẹ phải ghi lại) Mẹ không biết phải nấu gì để cả nhà ăn tối. Mẹ liền lên mạng, gỏ vài chữ tìm các món ăn.... Mẹ gỏ tới đâu con đọc theo tới đó. Mẹ hết hồn sao con lại biết đọc TV. Trong khi từ nhỏ giờ Mẹ cứ nghĩ hoài làm sao dạy con biết đọc TV đây? Nếu dạy con đánh vần TV, ko biết có làm con confuse với học TA hay ko? Thế rồi Mẹ chần chừ, đợi cho TA của con vững rồi mới nghĩ tới chuyện dạy con đọc TV. Nào ngờ tự con đọc cho Mẹ nghe. Con thấy Mẹ tròn mắt lại thích chí, đọc tiếp nhiều từ nữa. Dĩ nhiên là trình đọc TV của con vẫn ko bằng đọc TA. Nhưng với Mẹ đó là điều kì diệu. Con lại nói: Con là người Việt mà Mẹ. Ôi Lina của Mẹ làm Mẹ hãnh diện thiệt. ( Ai cười Mẹ hãnh diện điều nhỏ nhen thì Mẹ chịu, nhưng Mẹ rất vui khi thấy con biết đọc TV mà ko ai bày cả)
Lan man qua chuyện khác.Dạo này Lina tỏ ra quan tâm rất nhiều tới Mẹ. Hôm trước Mẹ làm cái mũ cho con. Đi làm về Lina đưa tặng Mẹ 1 tấm card con tự làm, con hì hục cắt, gấp và viết : Mommy, you make the best hat making with paper. from Lina. Rồi con tự cắt 3 hình trái tim nhỏ dán phía sau. Hàng ngày vào mỗi tối Lina hay nói Mẹ để con massage lưng Mẹ cho ( Mẹ dạo này bị đau lưng dữ quá, nên khó ngủ, con biết Mẹ đau nên muốn massage cho Mẹ). Mẹ nấu ăn thì con ăn và khen lấy khen để làm Mẹ ngại gì đâu. Có hôm Mẹ nấu rất dở ( Mẹ ăn còn thấy dở) nhưng con vẫn khen làm Mẹ muốn độn thổ luôn. Gặp cô giáo thì cô nói con biết con lớn rồi, ko còn baby nữa. Đừng gọi con là baby. Mẹ hỏi con muốn Ba Mẹ gọi con là " big girl"? Con cười nói, cứ gọi con là Lina hay Hân cũng được. Đừng gọi con là baby nữa. Đến tối, Mẹ tới hun tạm biệt con để đi ngủ. Cái môi cong của con chu lên Mẹ thấy dễ thương nên nói như nói với baby, con chỉnh Mẹ ngay bằng TV: Con không là baby, Mẹ không nói với con như dâỵ. Mẹ hỏi lại ý con là con lớn rồi, Mẹ ko nên nói với con bằng giọng đó hả? Con Dạ. Con dạo này cũng chịu khó phát âm TV cho khá hơn tí rồi, ko bị mất dấu nhiều như trước nữa.
Rút ra kết luận rằng: các anh chị bạn khác có Ba Mẹ biết cách dạy dỗ con, còn con thì Ba Mẹ ko biết cách dạy, giúp con học nên con phải tự mày mò thôi.
Thương Lina nhất trên đời.