Hôm vừa rồi Mẹ nghỉ làm. Định khôgn đi đâu, ở nhà nghỉ ngơi cho lại sức. Vì Mẹ cứ mệt mỏi, muốn cảm hoài. Nhưng sực nhớ là dì Kim sắp đi qua St. Louis, nơi có ngừơi bạn của Mẹ tới Tết này sẽ về VN. Mẹ nhờ dì Hạnh mang về VN dùm Mẹ ít thuốc bổ cho mấy anh con Cậu Tư ( Phải nói thêm là mấy anh rất ốm, tong teo, nhà nghèo mà có tới 4 đứa con trai. Nên không có tiền chăm sóc con chu đáo. Mẹ thấy tội nghiệp mấyđưứa nhỏ. Nên mua thuốc bổ về cho mấy anh uống để phần nào giúp mấy anh có sức khỏe nhiều hơn). Sẵn đó Mẹ thấy có 1 cái mền mềm thật mềm, Mẹ mua để gởi về cho Ngọai đắp, cái mền này Mẹ dịnh nhờ bà Ngọai Chi mang về dùm. Vì Bà Ngọai Chi về trễ hơn dì Hạnh. Nhưng cuối cùng dì Kim chỉ mang đựơc 1 thứ thôi. Mẹ lại nhờ mang thuốc đi. Còn cái mền thì đợi dì Bo về mang về dùm. Nhưng...........Mẹ quên bà Ngọai Chi sẽ sang St. Louis tuần sau. Nghĩa là cần phải gởi cái mền trứơc. Thôi thì.........để gởi bưu điện cũng đựơc. Anyway, quay lại chuyện nhớ Lina. Trứơc khi đi Mẹ có gọi cho dì Kim coi dì Kim có mang đi dùm đựơc không. Nếu đựơc Mẹ mới đi mua. Và dì Kim đồng ý. Dì Kim nói sau 6 giờ tối thì dì Kim chắc chắn có mặt ở nhà. Mẹ đợi gần tới giờ óới đi. Mẹ quên mất là hôm sau Thắng phải đi học nữa. Nên Lina và Thắng không có nhiều thời gian để chơi với nhau. Dì Kim gọi lại nói chở Lina tới nhà dì cho Lina ở đó chơi. Rồi Ba Mẹ đi mua thuốc bổ, sẵn đi chợ mua thức ăn luôn. Mẹ đồng ý và chở Lina tới đó cho chơi với Thắng. Ba Mẹ lâu lắm rồi hôm đó mới có chút xiú gọi là private time together. Nhưng...................khi vô trong chợ Sam. Mới đầu thấy thỏai mái. Mẹ không phải vửa đẩy xe vừa phải để mắt tới Lina. Hay Mẹ không phải năn nỉ hay nạt Lina để cho Lina vô trong xe đẩy ngồi. Rồi Mẹ nghĩ là vậy là tự do tí, được đi thoải mái mà không phải bực mình vì phải đi 2 đừơng với Ba. Nghĩa là bình thường đi với Lina thì vô bất cứ chợ nào. Ba cũng đi đừơng Ba, còn Mẹ và Lina đi 1 đừơng. Mẹ thừơng tới chỗ nào cần mua gì thì ngắm nghía rồi lấy. Xong thì ra tính tiền đi về. Còn Ba thì hay đi ngắm các thứ. Chả biết để làm gì. Khi nào tìm ra đựoc cái gì thích thì mang tới xin Mẹ cho mua. ( Khoảng này Ba còn tệ hơn Lina, Lina trộm vía tới giờ này vẫn chưa đòi mua món này món kia cho Lina). Anyway, lần này đi thì tự nhiên sao Ba chả đi 1 mình mà lẻo đẻo theo Mẹ. Nói cách khác là " đi tới nơi, về tới chốn" theo kiểu của Mẹ. ( Có lẽ Ba biết rằng gởi Lina thì phải tranh thủ đi, còn phải đón Lina để cho Thắng đi ngủ còn đi học nữa). Khi đi tìm các món đồ cần mua, Mẹ thấy có vài ngừơi dắt con họ đi. Mẹ thấy và nghe mấy đứa con nít nói với Mẹ nó. Mẹ nghe giọng con nít làm Mẹ nhớ Lina kinh khủng. Tửơng tựơng ra nếu Lina đi với Ba Mẹ thì Lina cũng bi bô, Mẹ nhớ giọng nói của Lina, nhớ cái miệng " nói nhiều" của Lina...........ôi sao mà nhớ quá đi thôi. Đây là lần đầu tiên Mẹ đi chợ mà khôgn có Lina. Rồi tương tự như lần vô chợ VN mua thức ăn. Mẹ cũng mua các thứ cho nhanh lẹ rồi ra. Mới đầu Ba không vô. Nhưng chắc Ba không yên tâm để Mẹ đi 1 mình, sợ Mẹ hẹn boyfriend của Mẹ gặp trong chợ hay sao á.
Vậy mà có 1 lần, do hòan cảnh Mẹ cũng nghĩ tới cảnh nếu Ba đồng ý thì Mẹ sẽ cho Lina về VN nhờ Ngọai chăm dùm. Rồi khi nào tới tuổi đi học thì sẽ cho Lina sang Mỹ lại để đi học. Ba Mẹ sẽ tranh thủ làm kiếm tiền, để dành. Mỗi năm về thăm Lina 1 lần. blah...blah... blah.... Lại cũng có lần Mẹ khuyên 1 ngừơi bạn của Mẹ nếu thấy stress quá thì cho con của cô ấy về VN 1 thời gian đi....Mẹ nói thì mạnh miệng lắm. Giờ mới rời con có 2 tiếng mà..........thấy lòng trống trải, nhớ Lina vô cùng. Vậy là Mẹ biết ch dù có chuyện gì xảy ra thì Mẹ cũng khôgn thể nào xa Lina đựơc. Mẹ sẽ nhớ Lina lắm lắm, nhớ quay quắt sợ không làm ăn gì đựơc. Rồi lại phải kiếm tiền mua vé về đón Lina quá. Nhưng cũng nghĩ tới cảnh Lina phải xa Ba Mẹ. Mẹ cũng khôgn đành lòng. Vì dù gì thì gì chớ Ba Mẹ ở bên cạnh vẫn hơn chớ. Lại thêm Lina là người sâu sắc ( Mẹ kể chuyện này sau) thì Mẹ sợ Lina sẽ hờn trách Mẹ bỏ lơ Lina đó. Rồi Lina lại ghét Mẹ, không thương Mẹ thì Mẹ ân hận suốt đời. Mà Mẹ cũgn khôgn muốn bỏ qua cái cơ hội đựơc nhìn thấy con thay đổi, thấy con lớn lên từng ngày. Giờ Lina lớn rồi, chớ cách đây 1 năm thôi, mỗi ngày Lina làm Mẹ ngạc nhiên mỗi điều. Vậy sao Mẹ lại bỏ lỡ cơ hội thấy con lớn lên hàgn ngày đựơc.
Nói về chuyện sâu sắc thì Mẹ đoán là Lina là một cô bé sâu sắc. Điều này Mẹ cũng luôn luôn cố gắng mà không đựơc. Hôm qua, khi Ba chở 2 Mẹ con đi trả bills. Sau khi trong bank ra. Ba cầm ra 2 cây kẹo mút với vị xoài. Vừa bỏ vô miệng Lina nhận ra ngay là vì xoài và nói vị xoài. Rồi thì bắt đầu tửơng tựơng ra rằng Ba sẽ lấy thêm vị dâu, cherry, táo....Sau đó còn nói là Ba lấy vị cherry cho Mẹ. Mẹ nói:
- Không, Mẹ không thích vị cherry. Lina đáp lại
- I know, You like oranges.
Phải nói với mọi người rằng Mẹ Lina thích ăn cam, quýt lắm. Đi làm dừơng như ngày nào cũng có cam, quýt thêm chuối, hoặc nho.....Lina nói ngay Mẹ thích oranges. Đó là chưa kể mỗi lần Mẹ ho hay húng hắng tí là Lina nói Mẹ phải đi BS ngay để : feel better.
Hôm nay Mẹ phải hoan hô Lina nữa. Lina bị 1 cái mụt lẹo ở mí dứơi mắt phải. Mà không phải ngoài mí đâu, bên trong cơ. Rất khó thấy, chỉ khi nào nhìn lên trên mới thấy. Bình thừơng Lina ghét nhỏ thuốc mắt lắm. Ghét ai bỏ gì vào mắt lắm. Mỗi lần nhỏ thuốc mắt là Ba cầm giữ 2 cánh tay Lina còn Mẹ thì 1 tay vạch mí một tay nhỏ. Nhưng sáng nay, Mẹ cầm chai thuốc nhỏ mắt. Kêu Lina.
- Đi con,
Lina thấy chai thuốc nhỏ mắt, nhưng không chốgn cự. Đứng lên cho Mẹ dắt tay tới ghế nằm xuốgn. Khi nằm xuống Lina không lấy tay bịt mắt. Mà bắt đầu rên hư hử. Rồi vẫn để Mẹ vạch mí mắt ra nhỏ giọt thuốc vô. Hoan hô Lina giỏi quá. Thương Lina lắm đó.
Còn 1 chuyện nữa mà Mẹ quên mất tiêu. Vì Mẹ mới đi làm về nên đầu óc buồn ngủ. Ráng nhớ ra để kể cho mọi người nghe Lina ngộ tới cỡ nào. Nhưng Mẹ quên mất tiêu. Khi nào nhớ mà ngồi ở máy Mẹ sẽ kể cho mọi ngừơi nghe nha.
Nghe kể chuyện Lina thấy thương quá hà .Con gái giỏi và ngoan thiệt :x
Trả lờiXóaMình bên này cũng ít khi xa con lắm , đi đâu cũng có hai bé nhiều khi cực nhưng quen thế rồi . Lina ngoan và đáng yêu lắm !
Trả lờiXóaCon gai cang lon cang nhay cam va thuong me...Bao nhieu met moi tan bien het chi ha *-* Mong cai mut leo dang ghet kia mau mau bien mat *-*
Trả lờiXóathuong 2 me con wa', em rang len, dung gui con ve ngoai, minh di lam cung vi con ma, at least em cung gap con moi ngay. ca gia dinh vui nhe
Trả lờiXóaChị ơi, đó là có lần em quẫng quá nên mới có ý nghĩ gởi Lina về Ngọai để bên nay em và Ba Lina đi làm dành dụm để còn có chút gì lo cho tương lai Lina đó mà. Nhưng cũng may Ba Lina không chịu, không thì...........giờ này em ngồi khóc nhớ con hi hihihihi......
Trả lờiXóaCảm ơn mọi ngừơi ghé thăm và thương mến Lina, khen Lina nha. Cục "vàng" của Mẹ Lina đó. hihihi....
mẹ đi chợ có 1 lúc mà nhớ con rồi, hihi, mẹ Đậu Que khoái có ai giữ Đậu Que dùm cho mẹ đi chơi 1 tuần 1 mình luôn mà không có đây. THỉnh thoảng cho em í xa mẹ để mẹ đỡ stress. 2 vợ chồng âm mưu giao con cho ông bà Nội để tung tăng nưã chứ. Mẹ Đậu Que hư hơn mẹ Lina luôn
Trả lờiXóaMẹ Đậu Que ơi, tại Đậu Que có ông bà Nội coi dùm nên yên tâm. Còn đây Lina ở chơi nhà cousin của Mẹ. Mà con người ta phải đi học nữa. Nên mình ngại. Vả lại.........quen có Lina bên cạnh rồi. Đi đâu không có con thấy nhớ lắm. Mẹ Dậu Que còn trẻ nên thích tung tăng. Mẹ Lina già rồi, chỉ còn mổi niềm vui là Lina nên.................không thích tung tăng không có con hihihi............Âu cũng là.............excuse ha.....nhớ con thì có gì xấu đâu mà.......giấu diếm nhỉ?
Trả lờiXóaĐó, chị thấy chưa. Mâu thuẫn lắm nha: Suốt ngày phải chăm con thì mong có ngày thảnh thơi. Tới ngày thảnh thơi thì nhớ con quay quắt.
Trả lờiXóa- Em nghĩ vầy nè chị; Có con rồi thì ba mẹ đâu, con cái ở đó. Chớ nếu gửi cho ông bà thì con trẻ thiếu tình thương của ba mẹ. Khi gần nhau sẽ thấy không có tình cảm bằng. Cố mà khắc phục tình cảnh chị ạ. Cho Lina được gần ba mẹ chăm sóc.
Hồi trước khi có con, chồng em nói nếu có 3-4 đứa thì chúng phải ở với ba mẹ, không cho về ngoại. Giờ càng ngày em càng thấy ổng đúng, nếu nó xa em, em nhớ lắm đó, mà nó cũng nhớ em nữa.
thương Lina quá , làm sao mà sis chịu nỗi khi gửi con về ngoại , ko đâu sis ơi , Lina càng lớn càng nhạy cảm và thương sis hơn ...
Trả lờiXóaRang nghen chi, Lina ngoan the nay la dong luc tuyet voi nhat cho ca nha rui,Big Hug!
Trả lờiXóa