Làm sao đây? Mẹ đi làm giờ giấc trái khoáy, giờ thiên hạ ngủ ngon Mẹ phải thức dậy để đi làm. Giờ mình tan sở thì mặt trời lên cao lắm rồi, chói vào mắt thế là hết buồn ngủ. Thôi như vậy cũng không phàn nàn gì, vì Mẹ nghĩ nếu không buồn ngủ ngay thì có thể chơi với Lina nhiều hơn. Lina đỡ nhớ Mẹ hơn. Khi nào Lina đi ngủ trưa thì Mẹ sẽ đi nằm ngủ vài tiếng rồi dậy nấu ăn cho cả nhà ( nói cho cả nhà hơi bị nhiều, chỉ cho Ba và Mẹ thôi, Lina dù Mẹ có cất công tìm đủ cách nấu đủ món cho Lina thì Lina cũng không thèm ăn, mặc dù chưa nếm thử cũng luôn miệng nói..No, thank you, it's spicy"). Sau đó Mẹ chơi với Lina tí rồi tranh thủ đi nằm lại mong ngủ đựơc vài tiếng trứơc khi thức dậy đi làm như mọi hôm. Nói là đi nằm nhưng giờ này Mẹ không bao giờ ngủ ngon đựơc. Thiêm thiếp thôi, chuyện gì xảy ra cũng nghe hết. Nhưng như vậy còn đỡ. Mẹ bị dị ứng phấn hoa nữa. Suốt ngày mũi nghẹt cứng và nứơc mũi chảy không ngừng. Thế là để thở đựoc Mẹ phải mang khẩu trang ( cũng may mua đựơc vài cái trang bị cho mùa đông che mặt cho đỡ lạnh) có tẩm dầu gió xanh vào cho dễ thở. Vì nếu xức dầu thẳng vào mũi thì chỉ vài phút là hết lại nghẹt. Mà làm vậy hoài nên da bên trong mũi bị đỏ rát lắm. Thế là phải mang khẩu trang vừa đựơc thở mùi dầu vừa không bị rát vì dầu. Nhưng đổi lại giống...............khủng bố đi ngủ quá hihihihihi.................Có ai khổ như Mẹ không chớ. Từ ngày đi làm ca này Mẹ chỉ ngủ giỏi lắm là 2 tiếng/ngày nếu đựơc. Còn lại chỉ nằm trằn trọc mà không làm gì đựơc. Nhưng Mẹ lại nghĩ.............ngu tí. Hay là như vậy lại hay, nhờ vậy Mẹ sẽ ốm đi đựơc vài kí thì sao ha. Thì không nghĩ vậy cũng phải tìm cách nghĩ possitive tí cho ngừơi đở bi quan đó mà. Nhưng Ba lại nói : " You lose your mind before You lose your weight"
Thôi tới giờ đi .......nằm rồi. Than thở tí biết đâu sẽ ngủ đựơc vài tiếng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét