Mấy hôm nay Mẹ phải đi làm, phần thì mệt mỏi đầu óc nghĩ làm thế nào cho khéo để Ba Lina không nghĩ rằng Mẹ ỷ có việc rồi khó tính với Ba ( Tính Ba Lina rất là sensitive). Mỗi câu Mẹ nói Mẹ phải suy nghĩ rất kĩ làm sao để Ba ko hiểu theo ý kia. Lại thêm tính tự cao tự đại. Sống trên đất Mỹ đã chừng đó năm rồi, làm đóng tiền thuế thu nhập thì tại sao lại khôgn xin tiền trợ cấp. Vả lại tiền trợ cấp là do chỗ casino trả mà. Tính thời gian Ba Lina làm chỗ này đến khi bị thôi việc cộng thêm tiền lương đựoc trả hàng năm thì Casino phải trả cho Ba tới $13,000 lận ( số ứơc chừng, tính ra gần $400/tuần lận). Mẹ nói Ba đi apply xin tiền trợ cấp đi. Câu trả lời là : " Anh chưa apply bao giờ" Rồi lại đến excuse khác : " Ba muốn xin làm ở casino khác, mà mỗi nơi có 1 cách hỏi chủ yếu là hỏi : Have You ever apply for unemployment? Và Ba sợ là họ biết Ba apply trợ cấp họ sẽ không gọi Ba đi làm. Mẹ không biết cái này có thật không. Hay ba chỉ viện lí do để khỏi phải apply, vì phải show toàn bộ thông tin của mình mà Ba không thích. Sợ mất thông tin thì ngừơi ta sẽ xài thông tin của Ba cho các việc khác ( như apply credit cards...,) hay còn gọi là thief Identification... Tính Ba Lina rất cẩn thận. Rồi cãi nhau tại sao Ba nói sẽ apply giờ đổi ý. Mẹ bực nói rằng nếu Ba không apply, vậy thì mình không move đi đâu cả. Mẹ nghĩ họ treat Ba ko tốt thì tại sao ko bắt họ trả tiền hàng tuần trợ cấp cho mình? Họ đáng bị làm vậy lắm. Nếu lấy đựơc 1 đồng của họ Mẹ cũgn sẽ lấy, ngu gì ko lấy.
Vì ở đây Mẹ có việc làm, Mẹ muốn ở đây ít nhất Mẹ có việc đảm bảo có tiền lo cho Lina còn hơn đi chỗ khác chưa biết công việc có hay không? tiền nhiều hay ít? tiền nhà thì sao? Đủ thứ lo lắng. Ba Lina bực lên nói Mẹ muốn divorce. Mẹ nói Mẹ không nói, Mẹ chỉ ko muốn đi chỗ khác vì nếu đi tới đó Ba treat Mẹ như thế này thì Mẹ chọn ở đây. Mẹ đang có việc, mẹ ko muốn bỏ việc ở đây....Mẹ nói nếu Ba muốn thì...li dị. Ba lại nói Ba không muốn nhưng tại Mẹ muốn li dị....Mẹ lại nói Mẹ ko nói vậy, chỉ nói là ko đi rồi Ba suy ra là li dị....Sau đó Ba lại sợ Mẹ mang Lina đi trốn trong thời gian Ba tìm việc hay làm ở chỗ khác ( Trứoc đây Ba Mẹ tính là nếu ba có việc bên Florida thì Ba sang đó trứơc tìm nhà, rồi ổn định thì về đón 2 Mẹ con đi, trong khi đó Mẹ vẫn đi làm kiếm tiền, may ra mình còn có ít tiền khi tới chỗ mới mà còn deposit cho tiền rent.....hay các chi phí khác). Thế là lại thêm chuyện. Bực mình ko thể tửơng tựơng đựơc. Đã ko có việc, lại thêm Ba quá nhạy cảm. Sợ đủ thứ. Không còn lời nào để nói. Nếu mà chịu hết nổi thì Mẹ chắc cũng sẽ phải có lỗi với Lina thôi, không dám đảm bảo cho Lina có cuộc sống đầy đủ Ba Mẹ. Mẹ chưa bao giờ nghĩ tới việc bỏ Ba, nhưng nếu Ba quá đáng Mẹ không dám chắc có thể chịu đựng thêm nữa.
Rồi hình như sau 2 ngày thấy Mẹ ít nói, Mẹ giận, Ba cảm thấy Ba có lỗi nên Ba mua 1 cái card có ghi dòng "Love You, We do!" ( thật ra là : Love you, I do! Nhưng Ba sửa lại thành WE). Vậy thôi. Thêm cái Ba rất là nice với Mẹ. Dịu dàng chưa từng xảy ra. Nhưng hình như trong lòng Mẹ đã nguội lạnh rồi. Vết tích vẫn còn trong tim. Mẹ khó quên đựơc. Mẹ nghĩ nếu như Mẹ là một ngừoi đàn bà Mỹ chắc có lẽ bỏ Ba Lina ngay cả trứơc khi có Lina lận. Đó cũng là lí do có thời gian Mẹ ít vào blog viết entry cho Lina cũng vì Mẹ có tâm trạng. Lại ngại vào blog tâm sự, tìm kiếm sự an ủi của mọi ngừơi. Nhưng Mẹ confused vì Mẹ nghĩ " Xấu chàng thì hổ ai?" Lại thêm Mẹ không muốn ai nghĩ xấu về Ba. Mẹ chỉ ngậm đắng nuốt cay, chịu đựng những lần Ba xúc phạm Mẹ. Những lời Ba nói, Ba không nhớ, Mẹ nhắc lại Ba đỗ thừa Mẹ nói dối....Thôi nói nhiều mà làm gì. Chỉ cầu mong mọi ngừơi cho Mẹ một lời khuyên nên làm gì để vẹn cả đôi đừơng. Vừa lo cho Lina vừa không làm Lina mất cha? Nếu phải đi chỗ nào mà ngay cả Ba còn chưa chắc có việc thì Mẹ sẽ ko đi đâu cả. Lúc chưa có Lina Mẹ còn liều theo Ba, chứ giờ có Lina rồi Mẹ phải có trách nhiệm với Lina, khôgn thể nào để mặc cho số phận đẩy đưa làm Lina phải chịu cực khổ. Chỉ nghĩ tới thôi Mẹ đã chịu không nổi rồi thì làm sao mà Mẹ có thể nhắm mắt đưa chân dựơc chớ. Cầu Ơn Trên ban phươc lành đến cho Gia đình Lina. Cầu mong cho tai qua nạn khỏi.
Đáng ra Mẹ kể chuyện Lina nhưng do nhu cầu tâm sự nên Mẹ dành entry này. Hẹn entry khác kể về chuyện Lina, chỉ là chuyện tầm phào thôi. Chúc mọi ngừơi 1 tuần mới an lành.
Rất cảm ơn tất cả mọi ngừơi đã quan tâm, an ủi nhà Lina nha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét