Mẹ xin lỗi Lina rất nhiều. Mẹ ngu quá đã mang Lina đi ra ngoài vào lúc tuyết quá nhiều và lại là lúc tuyết đang rơi nữa. Nhiệt độ lúc đó vẫn khoảng 30 độ F. Mẹ cứ vô tư mà không nghĩ rằng Lina vẫn còn nhỏ lắm. Chưa thể cứng cáp mà chịu đựng được bất kể thời tiết thay đổi thế nào. Vậy mà lúc nào Mẹ cũng huyênh hoang cho rằng mình có kinh nghiệm giữ trẻ con nhiều. Lina ơi, tha lỗi cho Mẹ nha. Ngày hôm tuyết rơi nhiều, Lina đi về nhà thì đi ngủ trưa trể, tới 5 giờ mới dậy. Vừa bồng Lina ra khỏi giường Mẹ biết ngay là Lina bị sốt, vì người Lina âm ấm. Mẹ nói Ba là Lina bị sốt nhẹ vì đi ra ngòai trời tuyết. Cả Mẹ và Ba đều xem thường cái sốt này. Cứ nghĩ là cho Lina uống thuốc Lina sẽ hạ sốt và sẽ khỏe lại ngay thôi. Nào ngờ!
Sau khi thức dậy, Mẹ thấy Lina rất mệt mỏi, không chịu ăn gì hết. Lại uể oải, không hiếu động như trước đây. Mẹ ép Lina ăn được 1 ít cơm. Rồi cho Lina uống thuốc hạ sốt. Sau đó khoảng 9:30 Mẹ cho Lina đi ngủ. Lina mệt mỏi lại ngủ nhanh. Khoảng 11 giờ Mẹ đi ngủ, nằm vừa thiu thiu, nghe Lina khóc 1 chút. Mẹ bật dậy, kiểm tra, sợ Lina khát nước mang nước cho Lina uống. Lina không chịu uống. Lại hất ra, nói "NHâu"( No). Rồi Mẹ lại đứng cạnh cho Lina ngủ lại. Tới 12 giờ Lina thức lại, muốn uống nước. Mẹ cho uống nước, Lina uống hết. Trong lòng Mẹ nghĩ vậy là đủ. Nhưng khi rời khỏi giường Lina khóc đòi uống thêm. Mẹ đi lấy thêm nước đưa cho Lina, uống được chút xíu Lina lại chơi. Mẹ không muốn đây là thói quen, nên ko cho Lina cầm bình nước. Chỉ lấy đi, Lina khóc, Mẹ ko chìu. CHo Lina nằm đó. Vừa nằm vừa bi bô nói chuyện, cười khúc khích. Đếm 1,2,3... Mẹ mệt quá cứ nằm thiu thiu, 1 hồi sau Lina im. Nghĩ rằng Lina ngủ lại. Tới 1 giờ Lina thức và chơi luôn tới 3 giờ. Mẹ quá mệt mỏi vì chưa ngủ được. CHo Lina lên giường nằm chung với Mẹ ( Lina không thích ngủ chung với ai cả) vì Mẹ muốn Lina ngủ. Cũng không chịu ngủ. Mẹ nằm đó. Lina nằm phá mặt Mẹ. Mẹ có la, bảo rằng sao hư vậy? Sao khôgn chịu ngủ?! Mẹ cứ nghĩ Lina chơi và nói bi bô chắc cơn sốt của Lina không sao.
Tới 4 giờ sáng, tự nhiên Lina khóc ré lên 1 cái và mắt trợn ngược lên trần, không la hét mà như hụt hơi thở ko được, toàn bộ người Lina giật giật, môi cắn chặt, 2 tay Lina nắm lại rất cứng. Mẹ hoảng quá kêu Ba ( vừa đi làm về) Ba chạy vào, giật Lina từ trên tay Mẹ. Chạy vào phòng tắm dội nước lạnh lên người Lina ( Ba cứ nghĩ nếu nước lạnh thật lạnh thì sẽ thức Lina dậy?!) Mẹ la quá chừng nhưng ko kịp. Mẹ vội chạy đi lấy cái muỗng và chìa khóa nhét vào bàn tay Lina cho Lina cầm chìa khóa, còn muỗng thì ráng nhét vào miệng Lina phòng Lina cắn lưỡi. Ba biểu Mẹ gọi 911. Mẹ hoảng quá ko biết phone để chỗ nào. Nhưng cũng tìm ra. Và rồi, Mẹ lật đật gọi bà Ngoại ở Vn xem nên làm gì tiếp theo trong thời gian chờ xe cứu thương tới. Ngoại biểu Mẹ xức rượu trắng lên người cho Lina. Đồng thời cắt chanh lát mỏng đắp vào ngừơi, lòng bàn chân cho Lina. Mặt Lina và người, môi đều tím tái hết. Mẹ hoảng quá, khóc: giờ làm sao đây?! Ba thì bồng Lina nằm ấp mặt xuống nhưng người Lina nằm trên cánh tay Ba. Mãi 1 lúc Mẹ thấy nuớc giãi của Lina trào ra trong miệng Mẹ sợ quá. Ba biểu Mẹ đi thay đồ chuẩn bị khi xe tới sẽ đi. Vừa thay xong nghe tiếng Lina khóc, Mẹ mừng thầm trong bụng, nếu Lina khóc nghĩa là Lina bớt giật kinh rồi. Vừa xong thì mấy ngừơi cứu thưong tới. Họ kiểm tra, thấy mắt Lina vẫn thường, nhịp tim cũng thường. Họ chịu thua không biết tại sao. Mãi 1 hồi đưa cho họ xem Mẹ cho Lina uống thuốc gì, khi nào. Và Ba chuyển Lina qua thế khác. Lina lại giật lại. Rồi khi Mẹ bồng Lina cũng hơi giật nhưng không nhiều. Họ ko biết được tại sao lại làm Lina bị giật kinh như vậy. Ba Mẹ quyết đinh ko mang Lina lên nhà thương, vì lên đó họ cũng ko làm gì ngay cả. Rồi 1 lúc sau, Lina thiếp trên người Mẹ. Mẹ muốn chuyển tư thế thỏai mái hơn. Lina thức dậy. Ba nói Mẹ đi thay đồ rồi lên giường nằm với Lina. Lina lúc đó sợ Mẹ bỏ, khóc. Mãi đến khi Lina thiu thiu ngủ Mẹ mới nhè nhẹ đặt Lina xuống giường. Hơi nhề nhệ chút rồi Lina ngủ thiếp đi. Ba nằm 1 bên, Mẹ 1 bên. Ngủ từ 6-9:30 Lina dậy. Thấy người Lina hết sốt Mẹ mừng. Rồi phải đi công chuyện, và cho Lina đi gặp BS GD luôn.
Người receptionist của BS rất tốt khi nghe Ba gọi xin hẹn họ nói đến khi nào họ nhận vào khi đấy. Thường thì hẹn trước 2,3 ngày mới có hẹn nếu hên.
Thôi Lina và Ba vừa đi về ( Mẹ đi làm nên ko được đi chơi với Lina) nên để mai Mẹ sẽ kể chuyện Lina đi Bác sĩ Monroe khám như thế nào. Tội Lina lắm.