Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Thật buồn cười

Thật buồn cười Lina. Do Lina dạo này hay bịnh nên Ba Mẹ ko cho con đi học sớm, tới trường lúc 8:30. Vì nếu phải tới trường giờ đó thì 30' đầu là bạn nào cũng phải ngồi viết bài hết. Lớp bắt đầu lúc 9 giờ. Thấy con khó ngủ, nên Ba Mẹ quyết định cho con tới trường lúc 9 giờ. Vậy mà mỗi buổi sáng thay vì phải dậy lúc 7 giờ hay 7 giờ 15' để kịp tới trường khoảng 8 giờ rưỡi thì Mẹ ráng cho Lina ngủ thêm 30-45' nữa. Buổi sáng là buổi mà Lina ngủ ngon nhất. Vậy mà sáng nào cũng như sáng nào, Mẹ muốn đánh thức Lina dậy lúc 7 giờ 45'. Mãi đến 8 giờ Lina mới chịu ngồi dậy, uể oải đi ra phòng tắm, ngồi tè mà phải mất 10-15'. Sáng nào Mẹ cũng phải hối thúc hết. Xong các màn làm vệ sinh, mặc đồng phục vào thì cũng là 8 giờ 30 hoặc hơn. Rồi thêm cái màn cho con ăn, Mẹ không dám tự ý làm thức ăn sáng, vì Lina ko quen ăn sáng nên Mẹ phải hỏi ý Lina muốn ăn gì rồi Mẹ làm cho ăn....Có hôm giỏi thì nói, còn phần đông là trả lời ngay: " CON HÔNG BIẾT" giọng địêu nghe rất dễ thương khi Lina nói TV. Rồi thì cũng phải ráng ngồi bên cạnh nhắc nhở, la rầy con để con có ít thức ăn trong bụng. Chớ mãi tới 12 giờ trưa trường mới cho ăn tiếp. Như vậy thì sợ Lina đói.

Mãi dông dài, do ko đi học sớm nên vở ở trường của Lina chưa viết được bao nhiêu, trong khi các bạn viết hơn nửa cuốn rồi. Có lần Mẹ cũng ướm lời xin cô giáo cho Lina mang vở về nhà viết, vì Mẹ sợ con thua bạn bè thì cô ko cho. Cho đến khi Noel Mẹ có mua quà cho 2 cô giáo chính và phụ giảng. Bắt đầu từ đó trở đi, các cô rất quan tâm tới Lina, để ý Lina buồn hay vui....rồi bỗng 1 ngày đẹp trời cô tự mở lời nói sẽ để cuốn vở ở trường cho Lina mang về nhà viết. Thế là Lina phải viết thật nhiều, có tới 80 trang Lina chưa viết, nghĩa là bạn viết tới đó rồi còn vở của Lina thì ko xong. Vậy là hôm nay Mẹ nghỉ làm, Mẹ nói với Lina nếu trong tuần này Lina chịu khó viết hết mấy trang đó thì tuần sau khi đi học về buổi chiều Lina không phải làm gì hết thì Ba hoặc Mẹ sẽ cho Lina đi park chơi hay đi Miami Aquarium nơi có cá heo, cá voi biểu diễn... Lina nghe là đồng ý ngay, chả biết là phải cố gắng rất nhiều mới được. Vậy là hôm nay sau khi đi học về, Mẹ cho Lina viết bài, phải nói là ban đầu rất là khổ cực, vì Mẹ nghĩ Mẹ mua quà cho Lina là bút chì sáp có thể tẩy được. Biết đâu con sẽ thích thú mà viết bài, ko ngờ con thích quá nên ko muốn viết mà muốn chơi, vẽ bằng bút chì sáp mới thôi. Vậy mà tự nhiên Lina siêng đột xuất, Mẹ nói con viết bài tiếp đi thì Lina trả lời ngay

- Your wish is my command!

hahahha...........Mẹ nghe ngạc nhiên và buồn cười quá, lại khen lấy khen để con. Được khen khoái chí quá Lina viết thật nhanh, cũng thẳng thớm, ko cong quẹo lắm. Nói chung nhìn tạm được. Thế là mỗi lần Mẹ nói con viết tiếp trang tiếp theo thì cũng 1 câu trả lời đó, Mẹ làm bộ thích thú khi nghe con nói vậy để khuyến khích con có hứng viết bài. Mẹ không phải là Mẹ tốt, nhưng Mẹ sẽ cố gắng hết sức mình, học hỏi mọi người để tạo cho Lina lòng ham muốn học hỏi. Đôi khi chỉ 1 câu khen, hay 1 thái độ nho nhỏ mà làm con phấn khích lên, Mẹ sẽ đổi ý, dợi đến lúc con viết được kha khá nhiều rồi thì Mẹ một là sẽ cho con đi park chơi, hai là sẽ cho con ra trước sân chơi với bạn hàng xóm ( cái này đợi khi bạn ra ngoài chơi thì mới được, và nếu như vậy thì Mẹ rãnh tay dọn dẹp nhà hihi...). Mẹ rất muốn tranh thủ lúc Lina viết bài thì Mẹ sẽ dọn dẹp xong cho con đi park chơi. Nhưng Lina ko có Mẹ ngồi bên thì la cà, ko viết toàn chơi. Thế là Mẹ phải ngồi 1 bên rồi thỉnh thoảng khen, để khích lệ tinh thần hihi....Mẹ mìn thiệt.

Cố lên nha con gái cưng!