Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Video Lina tập đi

Mẹ Lina chưa yên tâm khi chưa quay được video Lina tập đi, nên hàng ngày cố gắng quay. Đoạn phim này Mẹ Lina quay ngày thứ 2 khi Lina mới biết đi. Bởi vì Bà Ngoại qua nên Mẹ Lina không có time load lên cho bà con coi được. Nhưng buồn 1 nổi là Lina mấy hôm nay không chịu đi 1 mình mà đòi dắt tay thì đi, còn không thì đòi bò thôi. Vì lâu nay Mẹ Lina không cho Lina bò dưới đất nên có vẻ lần này cho xuống đất nhiều thay vì để tập đi thì Lina bò cho đã. Hôm nào có time nữa Mẹ Lina sẽ load thêm video khác để bonus cho mọi người xem Lina active như thế nào.

Đây đoạn clip Lina nhảy nhót trên ghế mừng Ba ngủ dậy:

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2007

Phan tram hop voi Lina giua Ba va Me

Lai an theo nha be Bao Nhu, Me Lina lam thu coi Lina hop voi ai, nhung Me Lina khong thich sign in danh phai dung cai nay thoi,

Ui ca Ba va Me Lina deu co phan tram hop voi Lina bang nhau, chenh lech 1% thoi. Thay kho tin qua, vi Ba Lina cha hieu Lina ti nao ca hihihi

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2007

Những bước đi chập chững đầu đời của con

ÔI, không có niềm vui nào tả nỗi. Hôm nay ngày 23 tháng 9 chỉ còn 3 ngày nữa là Lina tròn 13 tháng tuổi. Và hôm nay Lina đã tự bước đi vài bước sau khi Mẹ dỗ dành bảo con rằng "Bà Ngọai sắp sang chơi với Lina rôi, con tập đi để khi Bà Ngoại sang con sẽ làm quà cho Bà Ngoại bất ngờ nha con". Để đáp lại mong đợi của Mẹ và niềm mong ước của mẹ, Lina đã chịu đi được vài bước.

Mới đầu cho Lina đứng xuống sàn, Lina cười cười, đứng chựng, sau đó mẹ đi lùi 1 chút cho Lina không thể đụng mẹ mà vịn vào, mẹ làm áp lực cho con bước. Mẹ cứ sợ con không chịu bước và sẽ ngồi xuống, nào ngờ!!!!! Lina bước được 2 bước. Mẹ vỗ tay hoan hô Lina của Mẹ giỏi lắm!!!!! Lina được thể cười khóai chí, và Mẹ cho Lina đứng lên và đi lại Mẹ, lần này con đi được 4 bước. Ôi Mẹ không tin vào mắt mình nữa. Lần đầu vì Mẹ nghĩ con cứ liều bước đại để áo vào Mẹ thôi. Lại thêm 1 tràng vỗ tay tán thưởng Lina. Sau đó Mẹ tham lam, bắt con tập đi thêm vài lần nữa, lần này thì con không chịu nữa, chỉ ngồi sụp xuống và muốn bò thôi. Mẹ vui quá, biết báo cho ai bây giờ khi cell phone của Mẹ và Ba đã hết phút cho tháng này rồi? Ôi hôm nay Chủ nhật free mà. Vậy là .......Mẹ gọi cho Ba ngay ( cái này được free anytime) Ba tiếc không có mặt chứng kiến.

Rồi khi Ba về thì Lina đã đi ngủ trưa, Ba chờ Lina ngủ dậy để biểu diễn cho Ba coi. Lina dường như đọc được ý Ba hay sao ý Ngủ chỉ có 1 hour là dậy rồi, mọi hôm ngủ ít nhất là 1:30' hoặc lâu hơn tí mới dậy. Lina dậy rồi thì Lina chơi chút xíu, tới giờ biểu diễn rồi!!!!!! Mẹ cho Lina đứng xuống đất cho Lina tới chỗ Ba Lina khôgn chịu cứ bám tay Mẹ. Sợ !!! Mẹ vội rút tay, cho Lina bước biểu diễn cho Ba coi. Lina không chịu, muốn ngồi xuống Mẹ lại cho đứng lên, rồi ra trước cho Lina bước tới Mẹ, hihihi....lần này Lina chịu bước 2 bước và......té !!! Ba thích chí nhưng ko thích bằng khi thấy Lina đi được 4 bước vững vàng mà ko nhào tới Mẹ mới bước ( không biết co ai hiểu chổ này không?)

Mẹ cứ vội, nôn nóng muốn con đi thật nhiều. Mẹ tê thật, không chịu hiểu là con cũng biết mệt. Mẹ phải cho con thời gian chớ. Đâu có ai làm gì mà làm ngay được đâu mà không cần phải luyện tập? Mẹ xin lỗi Lina nha, chỉ vì Mẹ nôn và vui quá đó Mà. Ngày mai mình tiếp tục tập nha con.

PS: Vì Ba Lina không biết xài máy chụp hình nên Ba không biết quay lại cảnh Lina chập chững bước những bước đầu đời. Mẹ Lina phải tập cho Lina nên khong thể quay được. Hẹn mọi người dịp khác nếu được sẽ ráng quay lại cho mọi người coi nha.

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2007

Entry for September 22, 2007

Lại ăn theo nhà Heo con làm cái này cho vui. Ui chao mình giống Cindy Crawford nữa chớ mới ngầu.

Và còn cái này nữa

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2007

Lina giống ai hơn??!!

Ui ăn theo nhà Bé Nhật Lâm Mẹ Lina cũng muốn coi Lina giống ai hơn. Lúc này Lina được 9 tháng tuổi.

Còn đây là lúc Lina 5,5 tháng tuổi.

Còn lúc Lina 1 tháng thì sao nhỉ?

Mọi người thấy sao? Cảm ơn Mẹ Trang của Bé Nhật Lâm nha. Mẹ Lina had a lot of funs.

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2007

Các thực phẩm nên và không nên dùng chung


Ảnh: jupiterimages.com
Theo các chuyên gia, một số thực phẩm có thể phát huy sức mạnh khi kết hợp với nhau, một số khác lại không. Bên cạnh đó cách nấu nướng và cất giữ thực phẩm cũng ảnh hưởng đến giá trị dinh dưỡng của chúng.

Chúng ta thường kết hợp một số thực phẩm theo thói quen tự nhiên như ăn bánh quy và uống sữa, ăn kẹo lạc (đậu phộng) uống nước trà... Nhưng xét đến khía cạnh dinh dưỡng, đây chưa chắc là một kết hợp hoàn hảo.


Các nghiên cứu cho thấy khi một số thực phẩm khi đi chung với nhau có thể phát huy tác dụng của chúng tốt hơn khi chỉ dùng một mình. Ví dụ như thêm một ít chất béo vào các loại rau củ sẽ giúp giải phóng được tối đa lượng vitamin của chúng. Ngược lại, có vài cặp thực phẩm không hợp nhau dẫn đến kìm hãm sức mạnh của thực phẩm, chẳng hạn như cà phê không phải là bạn đường thích hợp với ăn sáng.


Hãy tham khảo những cách hướng dẫn sau đây về kết hợp và chế biến thực phẩm để tránh tạo ra những đôi bạn không hợp nhau, gây hại cho sức khỏe.


Thịt nướng và bông cải


Nghiên cứu cho thấy rằng các hợp chất có trong bông cải (bông cải xanh, bông cải trắng) và các loại họ cải có thể tống khứ phần lớn chất gây ung thư sinh ra trong quá trình nướng thịt. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn cứ vô tư nướng quá tay các loại thịt, cá đâu nhé! Các chuyên gia khuyên rằng chúng ta chỉ lên để lửa nhỏ cho đến khi thịt chín đều.


Cải bó xôi và cam


Cải bó xôi chứa nhiều chất sắt nhưng cơ thể lại khó hấp thụ. Nếu được kết hợp với vitamin C, loại cải này sẽ phát huy hết tác dụng. Vitamin C giúp biến đổi chất sắt trong cải bó xôi thành dạng dễ hấp thu hơn. Bông cải xanh và đậu hũ cũng có đặc điểm này.

Ngoài cam bạn có thể dùng các nguồn vitamin C khác như nửa quả ớt chuông, vài lát cà chua hoặc mấy quả dâu tây.

Bơ và cà chua


Cà chua là một loại siêu thực phẩm chứa nhiều lycopene. Nếu ăn bơ và cà chua cùng một lúc, bạn sẽ có một "siêu siêu thực phẩm". Lý do là chất béo có trong bơ giúp cơ thể hấp thụ lycopene nhiều gấp 7 lần. Thực phẩm có chứa chất béo ăn kèm với bất kỳ loại rau quả nào cũng giúp giải phóng nhiều chất chống ô-xy hóa. Nhưng tốt nhất bạn nên chọn chất béo không bão hòa.


Không thể "đi" với nhau


Rượu và nước ngọt dành cho nguời ăn kiêng


Đúng là bạn sẽ giảm được lượng calorie bằng kết hợp này nhưng điều đó đồng nghĩa với việc bạn mau say hơn. Giải pháp tối ưu là ăn nhẹ trước khi uống. Vài lát phô mai và ít bánh quy mặn chứa hỗn hợp chất béo, đạm và carbohydrate sẽ làm giảm cảm giác cào ruột


Cà phê và ngũ cốc ăn sáng


Hầu hết ngũ cốc đều được bổ sung chất sắt. Vấn đề là nếu bạn nhâm nhi cà phê với loại thực phẩm này thì polyphenol, một chất chống ô-xy hóa có trong cà phê, sẽ cản trở việc hấp thu sắt. Trà đen và các loại trà thảo dược cũng chứa polyphenol. Cách tốt nhất là uống trà, cà phê trước hoặc sau khi ăn một tiếng.


Rượu và nước tăng lực


Ngoài việc gây ra cảm giác lâng lâng, thức uống này sẽ gây cho nhịp tim đập nhanh và gây khó thở. Trong trường hợp xấu nhất, nó có thể dẫn tới đau tim và đột quỵ, gây căng thẳng cho hệ thần kinh trung ương và tim.


Vì vậy là tốt hơn uống các loại nước tăng lực và rượu cách nhau vài giờ.


Nấu nướng và cất giữ


Nấu chín các loại rau củ nhiều màu sắc


Tiếng nhai răng rắc một củ cà rốt tươi nghe thật vui tai. Nhưng bạn sẽ được nhiều hơn nếu ăn lúc chín, thêm một chút dầu ăn càng tốt. Nhiệt độ phá vỡ các liên kết tế bào "lì lợm" ở các loại rau củ như cà rốt, cà chua giải phóng beta-carotene và làm cho chúng dễ hấp thụ vào cơ thể. Một cách nữa là xay ra làm nước uống. Quá trình này cũng phá vỡ các màng tế bào


Không nên để dưa hấu vào tủ lạnh


Bởi vì lượng lycopene trong dưa hấu sẽ mất đi trong môi trường lạnh. Ở nhiệt độ bình thường, lượng lycopene sẽ nhiều hơn 20% và lượng betacarotene sẽ nhiều gấp đôi.


Tuy nhiên để dưa trong tủ lạnh cũng chẳng có hại. Đặc biệt khi đã cắt quả dưa ra mà không ăn hết thì cách tốt nhất là nên trữ nó trong tủ lạnh để không trở thành nơi phát sinh vi khuẩn.


Hãy yêu cái chảo gang của bạn


Khi làm sốt cà chua, bạn nên dùng chảo gang. Bởi vì axít từ cà chua sẽ lọc sắt từ chảo gang và bổ sung vào nước sốt. Món trứng rán cũng được bổ sung hàm lượng sắt gấp 5 lần bằng cách đó. Để tránh làm hư chảo, bạn cần nhanh chóng rửa sạch chảo sau khi nấu các loại thực phẩm có tính axít (cà chua trái cây và các loại thực phẩm có vị chua).


Kết hợp khủng khiếp


Kẹo bạc hà và nước ngọt ăn kiêng


Cho một vốc kẹo bạc hà vào chai nước ngọt ăn kiêng sẽ tạo ra một cốc nước cao hơn 6m vọt lên không trung. Bạn nghĩ cảnh này chỉ có trong phim? Đó là sự thật vì CO2 nồng độ cao bị nén trong nước ngọt phản ứng với các lỗ nhỏ li ti trên viên kẹo. Chúng thoát ra khỏi chai nước và bắn lên rất mạnh.


Các loại nước ngọt có ga đều phản ứng như thế. Riêng các loại nước ngọt ăn kiêng phản ứng dữ dội nhất vì có nhiều bọt nước hơn.


Tiếp Thị Gia Đình

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2007

Đi Park chơi!

Thứ 7 Ba bị đau, Con được tháp tùng Ba đi BS. Sẵn tiện ghé park cho con chơi luôn. Lúc Lina còn nhỏ, chưa biết sợ thì Lina chơi xích đu không khóc.

3mons20days.jpg picture by ngoan_album

Mãi cho đến khi Lina được 13 tháng tuổi mới cho Lina đi chơi xích đu lại. Ui chao, Lina khóc ko dám chơi

Image005.jpg picture by ngoan_album

. Lina sợ bị đu đưa, sợ nghe tiếng cót két của dây xích...sợ đủ thứ. Vậy là Ba chịu thua Lina. Ba muốn Lina nhìn các anh chị chơi để học hỏi. Lina không thích nhìn, vậy là Ba bắt Mẹ phải leo trèo rồi tuột cầu tuột xuống cho Lina thấy để Lina thích thú. Vì thương con Mẹ mới làm người mẫu "bất đắc dĩ" cho con đó.

Sept3002.jpg image by ngoan_album Sept3004.jpg image by ngoan_album Sept3005.jpg image by ngoan_album

Rồi Mẹ phải đi lấy tả để thay cho con, trong khi chờ Mẹ, Ba lại đổi ý, nói rằng con không thích nhìn người ta chơi, con không hứng thú. Vậy là Ba bồng con ra xe luôn. Ra xe, mẹ vừa thay tả cho con xong thì có 2 chị đang đi ngang, con thấy thì thích lắm, nhưng con không lịch sự chút nào hết, không chịu say Hello với chị. Khi chị đi xa thì con đòi đi theo. Mẹ cho con chơi ngoài nắng nhiều quá mẹ cũng mệt. Vậy là Ba Mẹ cho con tới gần cỏ, cho con đẫm lên cỏ. Mới đầu con chỉ khều chân và thụt lại, không dám bước lên cỏ. Sau vài lần, mẹ lại làm "người mẫu" cho con. Mẹ bơớc vào cỏ, con cũng bơớc theo, và Ba cầm tay con dắt đi. Đi được vài bước con hụt chân, ngã. Tay con chạm cỏ, con lật dật thụt tay lại. Cái cảm giác kì kì sao đó, và đau tay nữa Mẹ ơi, hình như hơi ...bẩn thì phải mẹ nhỉ?! Ba vọi đưa tay ra cho con vịn đứng lên. Con lại hụt chân ngã nữa, rồi lại sợ cỏ, con lại ko dám rờ. Con vịn Ba đứng lên....Thêm 1 lần ngã nữa. Ba ko vịn, cũng ko đưa tay cho con vịn. Vậy là con thử...thử coi lần này thế nào....Ui, cũng không đến nổi tệ mẹ ha. Cũng không làm dơ tay con ( con không quan tâm tay dơ khi bò trên thảm trong nhà ) vậy là con bò khắp nơi, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngừng lại, con vẫn chưa quen với cỏ đâu, Mẹ ạ!

Sept3009.jpg picture by ngoan_album

Sept3010.jpg picture by ngoan_album

Sept3006.jpg picture by ngoan_album

Hôm nay, con lại đươc đến nhà dì Kim chơi nữa nè, con được chơi xe với Thắng nè ( Thắng gọi con bằng chị, nhưng lớn hơn con 2 năm 4 tháng tuổi). Rồi con còn được chơi trên bàn bida với Thắng luôn. Con hồi nào giờ chưa hề quen với viêc chơi chung với ai, nên con cứ ngồi nhìn Thắng chơi thôi, trên tay thì cầm lúc thì xe ( khi chơi xe) lúc thì banh ( khi chơi trên bàn bida) Rồi nhìn Thắng biểu diễn chạy qua chạy lại, chỉ vậy thôi con cũng cươi quá chừng làm cho Thắng khoái chí, biểu diễn tiếp.

Image028.jpg picture by ngoan_album

Image034.jpg picture by ngoan_album

Image026.jpg picture by ngoan_album

COn được Mẹ cho phép bò khắp nơi trong nhà dì. Nhà dì rộng mênh mông. 2 garages của dì còn to hơn phòng nhà mình ở Mẹ nhỉ?! Vui đến nỗi mà Mẹ con mình quên giờ về luôn. May là Mẹ nhìn thấy trời tối nên cho con về.

Mẹ ước gì nhà mình ở gần nhà dì để con được sang nhà dì Kim hàng ngày cho con chơi với Thắng cho quen. Con chưa được chơi với ai bao giờ, mỗi tiếng hét hay tiếng động gì lớn cũng làm con sợ. Dì Kim luôn miệng bào Thắng phải Gentle, không thôi làm con khóc....

Hôm nào Bà Ngoại sang, Mẹ hứa là sẽ đưa con xuống nhà dì Kim chơi thơờng xuyên hơn đó nha Mẹ.

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2007

Hú hồn ( cont)

Lina được Ba chở đi vòng vòng, Mẹ nấu ăn xong rồi, ngồi chờ Ba mang con về thì cho con ăn. Mẹ viết tiếp những gì con dở dang đây.

Bác sĩ Monroe thật là....................Cứ nói chậm chạp, Ông ấy nói có 3 điều: Important, forget and gì mà Mẹ quên mất tiêu rồi, sợ nhất là Important, và forget ( Mẹ tự hỏi phải forget cái gì đây? Bộ nghiêm trọng lắm sao mà phải forget? Cái tính Mẹ hay lo xa, lo vớ vẩn...)

-Forget: Như mọi người nói, nó chỉ là cục hạch. Không có nó mới sợ, bởi vì nó là cái lọc bacterials ra khỏi cơ thể. Thực ra ai cũng có và nó xuất hiện bên to bên nhỏ chứ không phải là 1 bên, do bên nhỏ Mẹ không sờ được nên mới tưởng vậy. Hú hồn chưa, vậy là ông Trời thương Gia đình mình rồi, ông trời thấu lòng Ba Mẹ và tất cả mọi người, các cô các dì đã quan tâm và cầu nguyện cho Lina, nên mọi chuyện ổn cả. Lina chưa từng biết Mẹ mừng như thế nào đâu. Mừng nhưng nỗi lo vẫn còn đâu đó, chưa rứt ra khỏi Mẹ, có lẽ vì lo lắng quá nó thấm sâu vào Mẹ nên khó "ra đi" đó mà. Cái điều này Bác sĩ nói sau cùng, làm Ba Mẹ nín thở. Bởi vì BS chưa chịu nói đến Important là gì đó mà.

Blah...blah...Blah... về điều thứ 2 mà Mẹ quên mất, hihi...sorry Lina vì Mẹ chỉ quan tâm tới mấy cái "cục" đó thôi.

- Important: Đó là.......... constipation. Lý do con đi cầu có máu là vì bị táo bón, nên đi phân cứng làm đau con và làm chảy máu. Ui chao, BS vừa nói xong thì mặt Mẹ vui ngay. Mẹ tỏ vẻ vui mừgn ngay vì điều này không quan trọng lắm. Mẹ có thể cho Lina ăn khoai lang hàng ngày thì sẽ giải quyết được vấn đề thôi. Bác sĩ bảo con bị táo bón vì nhiều lí do. Quá nhiều Calcium cũng làm táo bón. Cho nên BS bảo giảm bớt sữa ( điều này Mẹ ko thích chút nào, con ít ăn, cũng đâu có uống bao nhiêu sữa đâu, khoảng 22oz /ngày thôi thỉnh thoảng mới thêm vài oz nữa, con bị sụt cân rồi) tăng cường ăn rau ( con có ăn rau hàng ngày, chỉ có điều con ăn ít quá nên khó tính lắm) và tăng cường ăn fruits ( con không chịu ăn bất cứ trái cây gì cả) và uống thêm juice như plum, prune....( Cái này lại càng không, con không chịu uống bất cứ nước juice nào hết, mẹ hàng ngày vẫn phải đút từng thìa cho con, được chừng nào hay chừng đó, nhưng mà..........chỉ được 2oz là giỏi nhất rồi). Bất cứ cái gì có fiber phải cho con ăn. Con gái dạo này lớn rồi nên biết phun hết các thứ không thích ăn hay uống. Lúc nào cho con ăn hay uống gì là sau đó phải thay dồ cho con. Hư quá nha con.

Vậy đó, chỉ có vậy mà làm Ba Mẹ lo lắng quá chừng. Cảm ơn: Mẹ anh BOnbon, Mẹ chị choichoi, Cô Nhạn, cô Điệp, Mẹ bạn Dế Mun, mẹ bạn Khánh, Mẹ chị Tử Văn, Cô Rồng nhỏ, Cô Gấu Trúc, Dì Giang, dì Ngân, dì An Nhiên, Cô Anhanh ( sắp sửa có em bé ) Mẹ bạn Khang, Mẹ em tintin ( tintin cũng sắp ra đời) và Mẹ em út Nhật Lâm ....rất nhiều đã quan tâm tới Lina, Thanks everybody.

Hú hồn!

Phù, tối hôm qua mẹ không thể nào chợp mắt được. Cứ lo lắng bồn chồn... cuối cùng rồi trời cũng sáng. Đường từ nhà tới Bệnh Viện Medical Center nơi Văn phòng Bác Sĩ George Monroe đặt ở đó mất 1:30'. Trời vừa sáng,mẹ không ngủ được lại phải ra khỏi nhà ít nhất là 2 tiếng đồng hồ trước khi tới cuộc hẹn. Mẹ phải nấu cháo cho Lina nữa, dù ít dù nhiều thì con cũng phải có tí gì trong bụng. Mẹ nấu cháo khi con và Ba còn yên giấc. Cháo vừa chín thì con đau bụng muốn đi..poops....thì con la làng. Ba lại nghĩ Mẹ nghe con khóc nên đã đi lấy sữa cho con. Ba không biết con thức giấc lúc 5 giờ sáng và Mẹ đã cho con bú hết 5oz sữa rồi. Một lúc ko thấy Ba bồng con ra, con vẫn la. Mẹ chạy vào, thì con vẫn còn ngồi trên giường của con la. Ba thì lật đật chạy ra tưởng là ra hối mẹ lấy sữa. Mẹ cho con ị xong thì mẹ thay đồ cho con, chải đầu, cột tóc cho con để chuẩn bị đi BS. Mẹ cũng vội vàng chuẩn bị, có Ba là lề mề nhất. Ba cứ nói khi nào Mẹ và con sẵn sàng thì Ba sẽ đi thay đồ....mãi hơn 30' Ba mới xong thủ tục của Ba. Ba thật là.!!!! chẳng giúp Mẹ tí nào ngoài rữa mấy cái chén mà mẹ bày ra nấu cháo cho con và bình sữa con mới uống sữa sáng nay.

Tới 9:30 mình mới ra khỏi nhà, mẹ cứ lo là sẽ trễ giờ thôi. Nhưng không sao, mình đã ko trễ, chỉ sớm hơn có 3 phút thôi. Trên đường đi mẹ tranh thủ cho Lina ăn cháo. Ui, Lina chẳng chịu ăn, mẹ đành phải vừa đưa Cereal cho Lina bỏ miệng vừa đút cháo cho Lina. Cuối cùng thì Lina cũng ăn tương đối, không hết nhưng vậy cũng đủ rồi ( so vơi con, mình con thôi, so với các bạn thì con thua xa lơ xa lắc). Thủ tục điền giấy tờ cho lần đầu tới khám cuối cùng cũng xong. Khoảng 30' sau khi xong thủ tục thì cũng tới phiên mình được vô trong cho Y tá ghi ghi chép chép..cân...( con chỉ được có 20lbs thôi ). Rồi lại phải đợi khoảng 30' nữa thì BS Monroe mới vô. Bác sĩ này hơi già, nhưng già mới có kinh nghiệm lâu năm. Mẹ đọc thấy nói BS là " the best Pediatritian in Dallas". Nói vòng vo, hỏi tùm lum...blah..blah..blah... Bác sĩ cuối cùng cũng khám cho con, tìm kiếm khắp nơi BS tìm ra thêm vài "cục" như vậy nữa khắp người con. BS xấu lắm, cứ nói mập mờ làm Ba và Mẹ lo ơi là lo, nhìn mặt Ba vừa nghe BS nói mà chực khóc ( xí hổ quá Ba ơi!) còn Mẹ thì cũng lo, mà có lẽ nhờ mọi người nói, giải thích trước cho mẹ rồi ( Thôi Mẹ phải tới với con chứ con đang la làng rồi. MẸ sẽ viết tiếp khi có thời gian vậy)

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2007

Khối u không biết xuất hiện khi nào?

Hôm nay khi Mẹ cột tóc cho Lina, vô tình ngón tay của Mẹ chạm phải 1 khối u cỡ bằng đầu ngón tay út bên phải gân cổ của con. Mẹ thoạt nghĩ chắc tại lâu nay Lina ko chịu ăn nên ko có chất rau, củ hoặc fruit gì trong người nên con bị mọc mụt. Nào ngờ.................................Mẹ ko tin vào mắt mình nữa, Cái gì đây? Tại sao lại nằm chỗ này? Mẹ nghi ngờ.............nhưnng cũng bình tĩnh (lúc đó) check xem có phải là bình thường ko, bên phía trái có ko?...............Ko thấy gì...............Vậy là bất bình thường rồi. Mẹ bắt đầu lo cuống lên, suýt khóc rồi Mẹ suýt chạy vào phòng đánh thức Ba dậy coi (sau khi mới ngủ được 4 hours vì Ba làm ca đêm) vì Mẹ sợ quá. Nhưng lại vội nghĩ hay là ráng bình tĩnh để Ba ngủ đủ giấc rồi tính sau. Vì cũng ko phải là trường hợp khẩn cấp. Mẹ lo lắng, đi ra đi vô, lóng ngóng ko biết phải làm sao, đoán gìa đoán non đủ chuyện. Stress.....................quá đi!

Khi Ba dậy có lẽ Mẹ mãi lo mà quên nói cho Ba biết. Sau 1 hồi, thì Mẹ mới nhớ là Mẹ trông Ba dậy để báo cho Ba biết. Phản ứng của Ba làm Mẹ sợ thêm, Ba trầm ngâm ko nói gì, Mẹ thắc mắc nhưng ko hỏi. Một hồi sau Ba đứng lên bắt đầu nói. Ba nói Ba sợ, Ba sợ có chuyện ko may, Ba sợ con gái của Ba có bịnh hiểm nghèo. Mẹ quẩn trí ko biết xử ra sao. Ba con đã khóc làm Mẹ càng lo thêm, cuống quýt............Bởi vì TP mình ở là 1 tp nhỏ, hẻo lánh. Người practioner nurse chuyên check up cho con thì ko biết gì nhiều. Con gái của Mẹ ko được khỏe mà luôn miệng bảo là nhìn con healthy. Mẹ bực lắm, nói rằng bình thường con rất nghịch, ko chịu ngồi hoặc đứng yên 1 chỗ, nhưng bây giờ con chịu ngồi yên thì phải có vấn đề rồi.... vẫn nhìn và nói con ko sao. Cái Đồ bỏ đi! Nên cả Ba và Mẹ ko muốn tới đó để khám cho con, chỉ tội tiền mất tật mang nữa. Ba Mẹ muốn kiếm 1 người BS nhi giỏi nhất để khám cho con. Mẹ sực nhớ tới dì Kim, cousin của Mẹ ở đây lâu rồi và cũng có con trai 3 tuổi rồi chắc sẽ biết, và con dì Kim thì bị sanh non ( 7 tháng) nên chắc chắn dì Kim biết. Lúc đó, đó là 1 lối thoát duy nhất mà Ba Mẹ có để nhanh chóng biết thêm tình hình của con như thế nào, có dangerous ko. Mẹ vội gọi cho dì Kim, dì bận ko trả lời máy, Mẹ để lại tin nhắn. Sau 5 phút dì vẫn ko gọi, Ba con bắt đầu sốt ruột và bắt đầu nghĩ ko hay về dì, nào là dì ko tốt, ko chịu gọi lại.Ba con ko hiểu dạo này dì Kim bận lắm, nên Mẹ nói dì đang bận ko gọi lại được, và cũng có thể dì còn ko biết MẸ gọi cho dì nữa. Cuối cùng khoảng 15' sau thì dì gọi, và dì nói là dì biết 1 ông BS già có nhiều KN lắm....Mẹ mừng rơn, mừng như bắt được vàng, vội xin số phone và nói Ba gọi. Xui xẻo thay, hôm nay thứ 7 lại gọi lúc hon 6 giờ chiều, người ta nghỉ làm rồi. Vậy là hôm nay, ngày mai vẫn ko thể nào biết phải làm sao cả. Đợi, đợi và đợi............cho đến ngày thứ 2 rồi gọi vào xin hẹn cho con đến khám. Nỗi chờ đợi kéo dài, mệt mỏi, buồn chán. Mẹ buồn, nhưng Mẹ vẫn ráng chơi với con, đùa với con. Bỏi vì con ko tỏ ra gì khác thường cả ngoài đôi khi hơi mỏi mệt ( có lẽ do con ko ăn gì mấy ngày nay, 1 tuần rồi, con chỉ uống sữa thôi).

Ông Trời ơi, xin thương lấy Lina, xin PHÙ HỘ cho Lina ko bị gì nguy hiểm. Lina còn nhỏ lắm, chưa biết gì hết, Lina không có tội tình gì hết. Nếu phải có 1 người nào đó mang bịnh này thì hãy cho con mang bịnh đó, đừng để con của con phải gánh chịu.

Thời gian ơi, xin trôi qua mau, cầu xin mọi chuyện suôn sẻ để Lina được gặp BS càng sớm càng tốt. Ba con là người đàn ông duy nhất trong nhà mà còn khóc thì ai sẽ cứng rắn, bình tĩnh được đây? ba nói cái chỗ nguy hiểm, Ba lo ko biết 1 tuổi có thể siêu âm hay X-ray được chưa? Và sẽ có ảnh hưởng gì đến não của con gái ko? Chưa biết được gì thì Ba Mẹ cứ suy đóan lung tung.

Lina ơi, con mau khỏe ăn uống bình thường để immune system của con được khỏe con kháng được bịnh tốt giống Mẹ nha con. Thương con nhiều lắm

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2007

Chuyện về Bà Ngoại Lina.

Nhờ Dì Điệp cho đoạn code của bài hát Bông hồng cài áo do Khánh Ly hát(cảm ơn dì Điệp), mời mọi người thưởng thức.

Ca Dao Mẹ
Sáng tác: Trịnh Công Sơn - Thể hiện: Mỹ Hạnh

Tháng 7 mùa vu lan báo hiếu, entry này dù trễ nhưng cũng là tấm lòng của 1 người con với mẹ, biết nói gì đây khi công lao của mẹ từ sự dạy dỗ cho đến hi sinh........tất cả đều vì con. ( Do vội đi công chuyện nên Entry chưa hòan tất, bây giờ thì hòan tất rồi)

Lina ơi mẹ phải nói cho con biết Bà Ngoại của con là người tốt nhất và có hiếu nhất trên cõi đời này.

Bà Ngoại thương Bà Cố nhất, Bà chưa bao giờ sống xa Bà Cố. Cho dù khi có điều kiện mua nhà ở SG mà nếu sở hữu nó thì bây giờ có giá lắm, đất rộng nữa, nhưng vì thương Bà Cố nên Bà Ngoại từ chối cơ hội đó. Ngược lại Bà Cố cũng ko thể xa Bà Ngoại, mỗi lần Bà NGoại đi đâu là Bà Cố đếm từng ngày, và đoán khi nào thì Bà Ngoại về? Thương Bà Cố lắm bà Cố ơi.

Lúc nhỏ Bà Ngoại đã giúp Bà Cố nuôi dưỡng em út của Ngoại. Bươn chải để kiếm tiền nuôi em. Bà Ngoại khi chưa có chồng thì hi sinh tất cả cho đàn em của Bà Ngoại được ăn học đàng hoàng. Nhường cho em gái các cơ hội được học hỏi, học nghề để cuộc sống khá hơn (nếu em gái thích). Bà Ngoại không được học đến nơi đến chốn, hàng ngày từ 5 giờ sáng là phải dậy, gánh nước tưới vườn ( thời đó ko có máy để tưới, cho dù có thì Bà Cố nghèo quá ko có tiền mua máy) mãi đên khi chuông trường học vang lên ( kẻng) thì Bà Ngoại mới lật đật chạy lên thay đồ, và chạy vù đi học, nhà Bà Cố cách trường học những 5 phút chạy bộ. Rồi khi lớn lên chút nữa thì vừa lo làm vườn vừa lo buôn gánh bán bưng từ 3,4 giờ sáng cùng với mấy người bạn cùgn tuổi với Bà Ngoại ( 1 người trong đó mà Bà Ngoại quý nhất lúc đó vừa mới mất vì nhà nghèo ko có tiền lo cho căn bịnh hiểm nghèo). Vừa về nhà lại phải chạy ào xuống vườn chăm lo vườn. Tất cả những người em của Bà Ngoai ( 3 gái, 2 trai) thì chỉ đi học, ăn học tới nơi tới chốn. Bà Ngoại ko phải là con đầu, nhưng vì Bà dì chị của Bà Ngoại ( vừa mất ngay sau 5 tháng mẹ sang Mỹ với Ba con) đã được chị của Bà Cố nhận làm con nuôi trong thời gian chạy loạn, nên ko thể nào có cơ hội chứng mình là chị cả trong nhà được ( Cái số cả mà).

Bà Ngoại thưong tất cả anh chị em của bà Ngoại. Ngoại thương nhất là ông cậu Út. Ngoại nói cậu nghèo nhưng rất tâm lí, và thương Ngoại nữa.Ông Cậu rất dịu dàng, cho dù xa nhưng mỗi lần chỡ khách lên DL là ông cậu ghéthăm bà Cố và bà Ngoại. Lúc nào bà Ngoại bịnh ông cậu đều lên thăm cả. Bà Ngọai chĩ cần tấm lòng, ko cần vật chất hay quà cáp.

Rồi khi người chị của Bà Ngoại mất đi, Bà Ngoại buồn lắm. vì chỉ có Bà Ngoại và Bà Dì là còn ở VN, mấy bà dì khác thì đã định cư ở Mỹ rồi. Mất đi 1 người chị, Bà Ngoại buồn kinh khủng, vào những ngày cuối đời của bà Dì, bà Ngoại ráng ở bên cạnh Bà Dì, nhưng bên phía ông Ngoại lại có người cháu mới vừa mất, vậy là Bà Ngoại lại đi xe tốc hành về DL, lễ tang vừa xong thì nghe tin Bà Dì ko qua khỏi. Bà Ngoại lại hộc tốc lên xe tốc hành vào lại SG cho kịp trước khi bà Dì nhắm mắt. Lúc đó Bà Ngoại đang bịnh do đi xe nhiều và thức do đám tang nữa. Nhưng khi vào tới nơi thì bà Dì đã ra đi vĩnh viễn. Bà dì ko thể đợi Bà Ngoại vào được để nhìn lần cuối. Bà dì ko mong ai trước khi ra đi ngoài bà Ngoại, bà luôn miệng hỏi khi nào thì bà Ngoại con vô? Bà dì thưong Bà Ngoại con nhất.

Dì ơi con thương dì lắm, cho dù con ko dự đám tang của dì, nhưng tâm hồn con luôn hướng về VN. Thâm tâm của con dì vẫn còn sống, vẫn còn đâu đó trên thế gian này. chỉ là con ko có dịp gặp mặt thôi. Con cầu mong Thượng Đế che chở cho linh hồn của dì, cầu mong linh hồn dì siêu thoát/ Chuyện của dì thì nhiều lắm ko kể hết được.

Đến khi bà Ngoại có chồng, thì lo cho chồng con, hi sinh tất cả cho chồng con, cho dù ko khá giả gì nhưng thâm tâm bà Ngoại mong muốn tất cả con cái của Bà phải học hành tới nơi tới chốn. Chí ít cũgn phải hết High School. Vậy là trong tòan bộ 9 đứa con thì chỉ có 3 đứa con gái do nhà nghèo, hi sinh ko lên tiếp ĐH. Đó là 3 dì chị của Mẹ. Đồng thời cũng có GĐ có đông con, nhưng ko đi học, họ cừơi Ông Bà Ngoại NGU, ko cho con cái giúp đỡ làm vườn để giàu lên. Ông bà Ngoại ko quan tâm, và luôn luôn nói với con cái rằng Kiến thức sẽ giúp con sau này có cuộc sống khá hơn, không cực khổ như ông Bà Ngoại. Ông Bà Ngoại ko muốn những người con của mình phãi làm vườn cực khổ, luôn luôn "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời". Cho nên tất cả những người con đều cố gắng để Ông Bà Ngọai vui lòng.

Mẹ là người bất hiếu nhât, vì mẹ đi theo Tình yêu mà đi xa nhà, Ông Bà Ngoại ko thích mẹ đi xa, vì sợ con mình cực khổ hợac có gì thì ko biết làm sao, chạy về nhà ai khi con " cơm ko lành, canh không ngọt" với chồng. Bà Ngoại luôn nói là bà Ngoại ko quan tâm tới tiền bạc, "có cơm ăn cơm, có cháo ăn cháo" ko cần nhà cao cửa rộng mà con cái ko có.

Bà Ngoại lo cho con khi mẹ mang con trong bụng, mẹ về lại VN khi con được 5 tháng trong bụng. MẸ lúc đó rất là Ú, nhưng Bà Ngoại suốt ngày nói mẹ phải uống sữa cho co chất mà nuôi con trong bụng. Ui chao ơi, con thì ko lớn lắm mà hết 7 phần nuôi mẹ rồi . Rồi khi con ra đời thì bà Ngọai là người đầu tiên đón con, bồng con và làm phép cho con ( cho đầu ngắn lại). Sau khi về nhà thì Bà Ngoại lại phải hàng ngày dậy sơm lo cho mẹ con mình vất vả cả 1 ngày, nào cơm nào cháo............tất tần tật........ trong 1 tháng trời. Bà Ngoại đã lớn tuổi rồi nhưng Bà Ngoại muốn mẹ con mình khỏe mạnh nên lại phải lo lắng cho mẹ con mình cho đến khi con được gần 3 tháng. Rồi Bà Ngoại sợ mẹ bồng con đi 1 mình vất vả lại đồng ý đi cùng mẹ mang con sang với Ba con. Thời gian ở đây bà Ngọai ko được hưởng gì cả, phải lo cho con, phần thì bị gò bó ko đi đâu dược do ko biết tiếng. Sau khoảng 3 tháng thì Bà Ngoại mới được dịp đi thăm nhà mấy bà dì ở đây. Bà Ngoại chưa hề có 1 chút thời gian nào gọi là HƯỞNG THỤ cả. Dù Bà Ngoại ở xa nhưng lúc nào cũng nghĩ đến Lina, thương Lina nhất, dứa cháu duy nhất khôgn được gần gũi ông bà, cô dì chú bác gì hết. Và Lina cũng là đứa cháu đặc biệt của Bà Ngoại. Hư, lười ăn......Lina ráng học nói tiếng Việt để Ngoại qua chơi với con thì con nói chuyện với Ngoại nha con.

Vậy là từ chưa có gia đình thì NGoại chăm lo cho em út, đến khi có gia đình thì lại chăm lo cho chồng con, rồi khi con cái có GĐ thì Bà Ngoại lại phải chăm lo cho đàn cháu. Bà Ngoại ko có thời gian để chăm sóc cho riêng bản thân bà Ngọai, vậy nên bà Ngoại mới ốm vậy nè. Bà Ngoại cùng Lina mặc đồ Noel.

01.jpg picture by ngoan_album

Đây là hình Bà Ngoại với chị Lily nhỏ hơn con 10 tháng (?!) Lúc chị còn trong tháng.

IMG_1067.jpg picture by ngoan_album

Bà Ngoại ơi, bà Ngoại có thương Lina thì Bà Ngoại ráng ăn uống và chăm sóc bản thân cho khỏe để sang chơi với con hàng năm chớ. Thương Ngoại lắm. Ngoại có thưong Lina không? Tặng bà Ngoại nè